1 Gióp đáp rằng:
2 Cho đến ngày nay, sự than siết tôi hãy còn cay đắng, Tay đè trên tôi nặng hơn sự rên siết tôi.
3 Oi! Chớ chi tôi biết nơi nào tìm được Chúa, Hầu cho đi đến trước tòa của Ngài?
4 Tôi hẳn sẽ giãi bày duyên cớ tôi trước mặt Ngài, Và làm đầy miệng tôi những lý luận.
5 Tôi sẽ biết các lời Ngài đáp lại cho tôi, Và hiểu điều Ngài muốn phán cùng tôi.
6 Chúa há sẽ lấy quyền năng lớn lao Ngài mà tranh luận với tôi sao? Không, Ngài sẽ chú ý về tôi.
7 Tại đó người ngay thẳng sẽ luận biện với Ngài, Và tôi được thoát khỏi kẻ đoán xét tôi đến mãi mãi.
8 Nầy, tôi đi tới trước, nhưng không có Ngài tại đó; Tôi đi lại sau, song tôi cũng chẳng nhìn thấy Ngài;
9 Qua phía tả, khi Ngài đương làm công việc đó, song tôi không phân biệt Ngài được; Ngài ẩn tại phía hữu, nên tôi chẳng thấy Ngài.
10 Nhưng Chúa biết con đường tôi đi; Khi Ngài đã thử rèn tôi, tôi sẽ ra như vàng.
11 Chơn tôi bén theo bước Chúa; Tôi giữ đi theo đường Ngài, chẳng hề sai lệch.
12 Tôi chẳng hề lìa bỏ các điều răn của môi Ngài, Vẫn vâng theo lời của miệng Ngài hơn là ý muốn lòng tôi.
13 Nhưng Chúa đã một ý nhứt định, ai làm cho Ngài đổi được? Điều gì lòng Ngài muốn, ắt Ngài làm cho thành:
14 Điều Ngài đã nhứt định cho tôi, tất Ngài sẽ làm cho xong: Trong lòng Ngài còn có lắm điều khác giống như vậy.
15 Bởi cớ ấy, tôi kinh khủng trước mặt Ngài; Khi nào tôi tưởng đến, bèn sợ hãi Ngài.
16 Vì Đức Chúa Trời khiến lòng tôi bủn rủn, Đấng Toàn năng làm cho tôi hoảng sợ;
17 Vì tôi chẳng sợ sệt bởi sự tối tăm, Cũng chẳng sợ hãi vì u ám mù mịt che phủ mặt tôi.
1 И отвечал Иов и сказал:
2 еще и ныне горька речь моя: страдания мои тяжелее стонов моих.
3 О, если бы я знал, где найти Его, и мог подойти к престолу Его!
4 Я изложил бы пред Ним дело мое и уста мои наполнил бы оправданиями;
5 узнал бы слова, какими Он ответит мне, и понял бы, что Он скажет мне.
6 Неужели Он в полном могуществе стал бы состязаться со мною? О, нет! Пусть Он только обратил бы внимание на меня.
7 Тогда праведник мог бы состязаться с Ним, – и я навсегда получил бы свободу от Судии моего.
8 Но вот, я иду вперед – и нет Его, назад – и не нахожу Его;
9 делает ли Он что на левой стороне, я не вижу; скрывается ли на правой, не усматриваю.
10 Но Он знает путь мой; пусть испытает меня, – выйду, как золото.
11 Нога моя твердо держится стези Его; пути Его я хранил и не уклонялся.
12 От заповеди уст Его не отступал; глаголы уст Его хранил больше, нежели мои правила.
13 Но Он тверд; и кто отклонит Его? Он делает, чего хочет душа Его.
14 Так, Он выполнит положенное мне, и подобного этому много у Него.
15 Поэтому я трепещу пред лицем Его; размышляю – и страшусь Его.
16 Бог расслабил сердце мое, и Вседержитель устрашил меня.
17 Зачем я не уничтожен прежде этой тьмы, и Он не сокрыл мрака от лица моего!