1 Gióp cất tiếng đáp rằng:

2 Ngươi đã phù trợ kẻ không quyền dường nào! Tiếp cứu cánh tay chẳng sức lực,

3 Khuyên luận kẻ vô tri, Và tỏ biết bao sự khôn sáng chơn thật!

4 Người đã giảng luận cho ai? Linh hồn của ai bởi người mà ra?

5 Kẻ qua đời run rảy Dưới nước lớn, và muôn vật ở đó cũng vậy.

6 Am phủ bày lộ ra trước mặt Đức Chúa Trời, Và vực sâu không màn che khuất,

7 Chúa trải bắc cực ra trên vùng trống, Treo trái đất trong khoảng không không.

8 Ngài ém nước trong các áng mây Ngài, Mà áng mây không bứt ra vì nước ấy.

9 Ngài che khuất bề mặt của ngai Ngài, Và trải mây Ngài ở trên nó.

10 Ngài đã vẽ một vòng tròn trên mặt nước, Cho đến nơi giới cực của ánh sáng và tối tăm giáp nhau.

11 Nhưng trụ của các từng trời rúng động, Và sững sờ khi Đức Chúa Trời hăm dọa.

12 Ngài lấy quyền năng mình mà khiến biển dậy lên, Và nhờ sự khôn ngoan mình mà đánh vỡ Ra-háp.

13 Thần Chúa điểm trang các từng trời; Tay Chúa đấm lũng rắn thoảng qua lẹ.

14 Kìa, ấy chỉ là biên giới của các đường lối Ngài; Ta được nghe tiếng nói về Chúa xầm xì nhỏ thay! Nhưng ai hiểu rõ tiếng sấm của quyền năng Ngài?

1 And Job answereth and saith: --

2 What -- thou hast helped the powerless, Saved an arm not strong!

3 What -- thou hast given counsel to the unwise, And wise plans in abundance made known.

4 With whom hast thou declared words? And whose breath came forth from thee?

5 The Rephaim are formed, Beneath the waters, also their inhabitants.

6 Naked [is] Sheol over-against Him, And there is no covering to destruction.

7 Stretching out the north over desolation, Hanging the earth upon nothing,

8 Binding up the waters in His thick clouds, And the cloud is not rent under them.

9 Taking hold of the face of the throne, Spreading over it His cloud.

10 A limit He hath placed on the waters, Unto the boundary of light with darkness.

11 Pillars of the heavens do tremble, And they wonder because of His rebuke.

12 By His power He hath quieted the sea, And by His understanding smitten the proud.

13 By His Spirit the heavens He beautified, Formed hath His hand the fleeing serpent.

14 Lo, these [are] the borders of His way, And how little a matter is heard of Him, And the thunder of His might Who doth understand?