1 Whoso loveth correction loveth knowledge;
But he that hateth reproof is brutish.
2 A good man shall obtain favor of Jehovah;
But a man of wicked devices will he condemn.
3 A man shall not be established by wickedness;
But the root of the righteous shall not be moved.
4 A worthy woman is the crown of her husband;
But she that maketh ashamed is as rottenness in his bones.
5 The thoughts of the righteous are just;
But the counsels of the wicked are deceit.
6 The words of the wicked are of lying in wait for blood;
But the mouth of the upright shall deliver them.
7 The wicked are overthrown, and are not;
But the house of the righteous shall stand.
8 A man shall be commended according to his wisdom;
But he that is of a perverse heart shall be despised.
9 Better is he that is lightly esteemed, and hath a servant,
Than he that honoreth himself, and lacketh bread.
10 A righteous man regardeth the life of his beast;
But the tender mercies of the wicked are cruel.
11 He that tilleth his land shall have plenty of bread;
But he that followeth after vain persons is void of understanding.
12 The wicked desireth the net of evil men;
But the root of the righteous yieldeth fruit.
13 In the transgression of the lips is a snare to the evil man;
But the righteous shall come out of trouble.
14 A man shall be satisfied with good by the fruit of his mouth;
And the doings of a man’s hands shall be rendered unto him.
15 The way of a fool is right in his own eyes;
But he that is wise hearkeneth unto counsel.
16 A fool’s vexation is presently known;
But a prudent man concealeth shame.
17 He that uttereth truth showeth forth righteousness;
But a false witness, deceit.
18 There is that speaketh rashly like the piercings of a sword;
But the tongue of the wise is health.
19 The lip of truth shall be established for ever;
But a lying tongue is but for a moment.
20 Deceit is in the heart of them that devise evil;
But to the counsellors of peace is joy.
21 There shall no mischief happen to the righteous;
But the wicked shall be filled with evil.
22 Lying lips are an abomination to Jehovah;
But they that deal truly are his delight.
23 A prudent man concealeth knowledge;
But the heart of fools proclaimeth foolishness.
24 The hand of the diligent shall bear rule;
But the slothful shall be put under taskwork.
25 Heaviness in the heart of a man maketh it stoop;
But a good word maketh it glad.
26 The righteous is a guide to his neighbor;
But the way of the wicked causeth them to err.
27 The slothful man roasteth not that which he took in hunting;
But the precious substance of men is to the diligent.
28 In the way of righteousness is life;
And in the pathway thereof there is no death.
1 Ai ưa điều sửa phạt ưa sự tri thức; Nhưng kẻ ghét sự quở trách là ngây dại.
2 Người lành được ơn của Đức Giê-hô-va; Nhưng Đức Chúa Trời định tội cho người toan mưu ác.
3 Loài người chẳng phải vì hung ác mà được lập vững bền; Song rễ người công bình chẳng bị lay động.
4 Người đờn bà nhơn đức là mão triều thiên cho chồng nàng; Còn vợ làm xấu hổ khác nào sự mục trong xương cốt người.
5 Tư tưởng người nghĩa chỉ là công bình; Song mưu luận kẻ ác đều là giả dối.
6 Các lời kẻ hung ác rình rập làm đổ huyết ra; Song miệng người ngay thẳng giải cứu người khỏi.
7 Đánh đổ kẻ hung ác thì họ chẳng còn nữa; Nhưng nhà người công bình còn đứng vững.
8 Người ta được khen ngợi tùy theo sự khôn sáng mình; Còn kẻ có lòng tà vạy sẽ bị khinh dể.
9 Thà một người ở bực hèn hạ và có tôi tớ, Còn hơn kẻ tự tôn mà lại thiếu ăn.
10 Người công bình coi sóc sự sống của súc vật mình; Còn lòng thương xót của kẻ dữ khác nào sự hung bạo.
11 Ai cày đất mình sẽ được vật thực dư dật; Còn ai theo kẻ biếng nhác thiếu trí hiểu.
12 Kẻ hung ác tham lam của hoạch tài; Song rễ của người công bình sanh bông trái.
13 Trong sự vi phạm của môi miệng có một cái bẫy tàn hại; Nhưng người công bình được thoát khỏi sự hoạn nạn.
14 Nhờ bông trái của môi miệng mình, người sẽ được no đầy phước; Và người ta sẽ được báo lại tùy theo việc tay mình đã làm.
15 Đường lối của kẻ ngu muội vốn ngay thẳng theo mắt nó; Còn người khôn ngoan nghe lời khuyên dạy.
16 Sự giận dữ của kẻ ngu muội liền lộ ra tức thì; Còn người khôn khéo che lấp sỉ nhục mình.
17 Kẻ nào nói thật, rao truyền sự công bình; Song kẻ làm chứng gian, phô sự giả dối.
18 Lời vô độ đâm xoi khác nào gươm; Nhưng lưỡi người khôn ngoan vốn là thuốc hay.
19 Môi chân thật được bền đỗ đời đời; Song lưỡi giả dối chỉ còn một lúc mà thôi.
20 Sự phỉnh gạt ở trong lòng kẻ toan mưu hại; Nhưng sự vui vẻ thuộc về người khuyên lơn sự hòa bình.
21 Chẳng một tai họa nào xảy đến cho người công bình; Song kẻ hung ác sẽ bị đầy đau đớn.
22 Môi miệng nói dối giả lấy làm gớm ghiếc cho Đức Giê-hô-va; Song ai ăn ở trung thành được đẹp lòng Ngài.
23 Người khôn khéo giấu điều mình biết; Còn lòng kẻ ngu muội xưng ra sự điên dại mình.
24 Tay người siêng năng sẽ cai trị; Nhưng tay kẻ biếng nhác phải phục dịch.
25 Sự buồn rầu ở nơi lòng người làm cho nao sờn; Nhưng một lời lành khiến lòng vui vẻ.
26 Người công bình dẫn đường cho kẻ lân cận mình; Còn các nẻo kẻ dữ làm sai lạc chúng.
27 Kẻ biếng nhác không chiên nướng thịt mình đã săn; Song người siêng năng được tài vật quí báu của loài người.
28 Sự sống ở nơi đường công bình; Trên lối nó không có sự chết.