1 A wise son heareth his father’s instruction;
But a scoffer heareth not rebuke.
2 A man shall eat good by the fruit of his mouth;
But the soul of the treacherous shall eat violence.
3 He that guardeth his mouth keepeth his life;
But he that openeth wide his lips shall have destruction.
4 The soul of the sluggard desireth, and hath nothing;
But the soul of the diligent shall be made fat.
5 A righteous man hateth lying;
But a wicked man is loathsome, and cometh to shame.
6 Righteousness guardeth him that is upright in the way;
But wickedness overthroweth the sinner.
7 There is that maketh himself rich, yet hath nothing:
There is that maketh himself poor, yet hath great wealth.
8 The ransom of a man’s life is his riches;
But the poor heareth no threatening.
9 The light of the righteous rejoiceth;
But the lamp of the wicked shall be put out.
10 By pride cometh only contention;
But with the well-advised is wisdom.
11 Wealth gotten by vanity shall be diminished;
But he that gathereth by labor shall have increase.
12 Hope deferred maketh the heart sick;
But when the desire cometh, it is a tree of life.
13 Whoso despiseth the word bringeth destruction on himself;
But he that feareth the commandment shall be rewarded.
14 The law of the wise is a fountain of life,
That one may depart from the snares of death.
15 Good understanding giveth favor;
But the way of the transgressor is hard.
16 Every prudent man worketh with knowledge;
But a fool flaunteth his folly.
17 A wicked messenger falleth into evil;
But a faithful ambassador is health.
18 Poverty and shame shall be to him that refuseth correction;
But he that regardeth reproof shall be honored.
19 The desire accomplished is sweet to the soul;
But it is an abomination to fools to depart from evil.
20 Walk with wise men, and thou shalt be wise;
But the companion of fools shall smart for it.
21 Evil pursueth sinners;
But the righteous shall be recompensed with good.
22 A good man leaveth an inheritance to his children’s children;
And the wealth of the sinner is laid up for the righteous.
23 Much food is in the tillage of the poor;
But there is that is destroyed by reason of injustice.
24 He that spareth his rod hateth his son;
But he that loveth him chasteneth him betimes.
25 The righteous eateth to the satisfying of his soul;
But the belly of the wicked shall want.
1 Con khôn ngoan nghe sự khuyên dạy của cha; Song kẻ nhạo báng không khứng nghe lời quở trách.
2 Nhờ bông trái của miệng mình, người hưởng lấy sự lành; Còn linh hồn kẻ gian ác sẽ ăn điều cường bạo.
3 Kẻ canh giữ miệng mình, giữ được mạng sống mình; Nhưng kẻ hở môi quá, bèn bị bại hoại.
4 Lòng kẻ biếng nhác mong ước, mà chẳng có chi hết; Còn lòng người siêng năng sẽ được no nê.
5 Người công bình ghét lời dối trá; Song kẻ hung ác đáng gớm ghê và bị hổ thẹn.
6 Sự công bình bảo hộ người ăn ở ngay thẳng; Nhưng sự gian ác đánh đổ kẻ phạm tội.
7 Có kẻ làm bộ giàu, mà chẳng có gì hết; Cũng có người làm bộ nghèo, lại có của cải nhiều.
8 Giá chuộc mạng sống loài người, ấy là của cải mình; Còn kẻ nghèo chẳng hề nghe lời hăm dọa.
9 Sự sáng của kẻ lành soi rạng ngời; Nhưng đèn kẻ ác lại bị tắt đi.
10 Sự kiêu ngạo chỉ sanh ra điều cãi lộn; Còn sự khôn ngoan ở với người chịu lời khuyên dạy.
11 Hoạch tài ắt phải hao bớt; Còn ai lấy tay thâu góp sẽ được thêm của nhiều lên.
12 Sự trông cậy trì hưỡn khiến lòng bị đau đớn; Nhưng khi sự ước ao được thành, thì giống như một cây sự sống.
13 Kẻ nào khinh lời dạy, ắt bị hư bại; Còn ai kính sợ giới mạng, nấy được ban thưởng.
14 Sự dạy dỗ của người khôn ngoan vốn một nguồn sự sống, Đặng khiến người ta tránh khỏi bẫy sự chết.
15 Sự thông sáng thật được ân điển; Song con đường kẻ phạm tội lấy làm khốn cực thay.
16 Phàm người khôn khéo làm việc cứ theo sự hiểu biết; Nhưng kẻ ngu muội bày tỏ ra sự điên dại mình.
17 Sứ giả gian ác sa vào tai họa; Còn khâm sai trung tín khác nào thuốc hay.
18 Ai chối sự khuyên dạy sẽ bị nghèo khổ và sỉ nhục; Nhưng kẻ nào nhận tiếp lời quở trách sẽ được tôn trọng.
19 Sự ước ao mà được thành lấy làm êm dịu cho linh hồn; Còn lìa bỏ điều dữ, quả là sự gớm ghiếc cho kẻ ngu muội.
20 Ai giao tiếp với người khôn ngoan, trở nên khôn ngoan; Nhưng kẻ làm bạn với bọn điên dại sẽ bị tàn hại.
21 Tai họa đuổi theo kẻ có tội; Còn phước lành là phần thưởng của người công bình.
22 Người lành lưu truyền gia sản cho con cháu mình; Song của cải kẻ có tội dành cho người công bình.
23 Chỗ người nghèo khai phá sanh nhiều lương thực; Nhưng có kẻ bị tiêu mất tại vì thiếu sự công bình;
24 Người nào kiêng roi vọt ghét con trai mình; Song ai thương con ắt cần lo sửa trị nó.
25 Người công bình ăn cho phỉ dạ mình; Còn bụng kẻ ác bị đói.