1 耶和华的话临到耶利米, 是关于旱灾的事:
2 "犹大悲哀, 她的城镇("城镇"原文作"城门")衰落, 人人都坐在地上悲伤痛哭; 耶路撒冷的哀声上达于天。
3 他们的显贵差派童仆去打水; 童仆来到池边, 却找不到水, 就拿着空的器皿回来; 他们失望难过, 蒙着自己的头。
4 土地干裂, 因为地上没有雨水; 农夫失望, 都蒙着自己的头。
5 甚至母鹿在田野生产了小鹿, 也得把它丢弃, 因为没有青草。
6 野驴站在光秃的高冈上, 像野狗喘着气; 它们双目发呆, 因为没有青草。"
7 "耶和华啊! 即使我们的罪孽指证我们, 还求你因你名的缘故施行拯救。我们实在多次背道, 得罪了你。
8 以色列的盼望啊! 以色列遭难时的拯救者啊! 你为什么在本地像一个寄居的人, 又像个只住宿一夜的旅客呢?
9 你为什么像个受惊的人, 又像个不能拯救人的勇士呢?耶和华啊! 你是在我们中间, 我们是称为你名下的人, 求你不要离弃我们。"
10 耶和华论到这人民这样说: "他们喜爱这样流荡, 不约束自己的脚; 因此耶和华不悦纳他们, 现在就要记念他们的罪孽, 并要惩罚他们的罪恶。"
11 耶和华对我说: "不要为这人民祈求好处;
12 即使他们禁食, 我也不会听他们的呼求; 即使他们献上燔祭和素祭, 我也不会悦纳; 我却要用刀剑、饥荒和瘟疫去灭尽他们。"
13 我就说: "唉, 主耶和华啊! 你看, 那些先知常对他们说: ‘你们必不会看见刀剑, 也必不会有饥荒; 因为我耶和华要在这地方赐给你们恒久的平安。’"
14 耶和华对我说: "那些先知借我的名说假预言; 我并没有差遣他们, 没有吩咐他们, 也没有向他们说话。他们对你们所预言的, 是虚假的异象、占卜的预兆、虚无的事, 和他们自己心里的诡诈。"
15 因此, 耶和华这样说: "关于那些借我名说预言的先知, 我并没有差遣他们, 他们竟说: ‘这地必不会有刀剑和饥荒。’那些先知必被刀剑和饥荒灭绝。
16 至于那些听他们说预言的人民, 必因刀剑和饥荒被拋弃在耶路撒冷的街上, 没有人埋葬他们, 也没有人埋葬他们的妻子和儿女。我必要把他们作恶应得的报应倒在他们身上。
17 "你要对他们说这话: ‘愿我的眼泪直流, 日夜不停; 因为我的同胞("同胞"原文作"人民的处女")遭受极大的毁灭, 受到很严重的打击。
18 如果我出到田间, 就看见那些被刀剑所杀的人; 如果我走进城里, 就看见因饥荒而来的各种疾病。连先知和祭司也流亡到他们素不认识的地方。’"
19 你真的弃绝犹大吗?你真的讨厌锡安吗?你为什么击打我们, 使我们无法医治呢?我们期待平安, 却得不到好处; 期待得医治的时候, 不料, 只有惊慌。
20 耶和华啊! 我们承认我们的罪恶, 和我们列祖的罪孽; 我们实在得罪了你。
21 求你为你名的缘故, 不要厌弃我们! 不要叫你荣耀的宝座蒙羞! 求你记念你和我们所立的约, 不要废除!
22 列国虚无的偶像中, 有可以降雨的吗?天能自降甘霖吗?耶和华我们的 神啊! 能够这样作的, 不是只有你吗?所以我们仰望你, 因为这一切都是你所作的。
1 Có lời Đức Giê-hô-va phán cùng Giê-rê-mi về sự hạn hán.
2 Giu-đa đương sầu thảm, cửa thành suy bại, chúng nó đều mặc áo đen ngồi trên đất; và tiếng kêu của Giê-ru-sa-lem vang lên.
3 Những người sang sai kẻ hèn đi tìm nước; đi đến hồ và tìm không được, xách bình không mà trở về; thẹn thuồng xấu hổ, và che đầu lại.
4 Vì cớ đất đều nẻ hết, bởi không có mưa xuống trong xứ, người cầm cày xấu hổ và trùm đầu lại.
5 Nai cái đẻ con ra trong đồng và bỏ đi, vì không có cỏ.
6 Những lừa rừng đứng trên các gò trọi, hít hơi như chó đồng, vì không cỏ nên mắt lòa.
7 Hỡi Đức Giê-hô-va, dầu tội ác chúng tôi làm chứng nghịch cùng chúng tôi, xin Ngài vì danh mình mà làm! Sự bội nghịch của chúng tôi nhiều lắm; chúng tôi đã phạm tội nghịch cùng Ngài.
8 Ngài là sự trông cậy của Y-sơ-ra-ên, là Đấng cứu trong khi hoạn nạn, sao Ngài như một người trú ngụ ở trong đất, như người bộ hành căng trại ngủ đậu một đêm?
9 Sao Ngài như người thất kinh, như người mạnh dạn chẳng có thể giải cứu? Hỡi Đức Giê-hô-va! dầu vậy, Ngài vẫn ở giữa chúng tôi! Chúng tôi được xưng bằng danh Ngài, xin đừng lìa bỏ chúng tôi!
10 Đức Giê-hô-va phán với dân nầy như vầy: Chúng nó ưa đi dông dài, chẳng ngăn cấm chơn mình, nên Đức Giê-hô-va chẳng nhận lấy chúng nó. Bây giờ Ngài nhớ đến sự hung ác chúng nó và thăm phạt tội lỗi.
11 Đức Giê-hô-va lại phán cùng tôi rằng: Chớ cầu sự lành cho dân nầy.
12 Khi chúng nó kiêng ăn, ta sẽ chẳng nghe lời khấn nguyện của chúng nó; khi chúng nó dâng của lễ thiêu và của lễ chay, ta chẳng nhậm đâu; nhưng ta sẽ diệt chúng nó bởi gươm dao, đói kém, và ôn dịch.
13 Tôi bèn thưa rằng: Oi! hỡi Chúa Giê-hô-va, nầy các tiên tri bảo họ rằng: Các ngươi sẽ không thấy gươm dao, sẽ chẳng có đói kém; nhưng ta sẽ ban sự bình an bần lâu cho các ngươi ở trong miền nầy.
14 Đức Giê-hô-va lại phán cùng tôi rằng: Ay là những lời nói dối, mà các tiên tri đó nhơn danh ta truyền ra. Ta chẳng từng sai họ đi, chẳng từng truyền lịnh và chẳng từng phán cùng họ. Họ nói tiên tri đó là theo những sự hiện thấy giả dối, sự bói khoa, sự hư không, và sự lừa gạt bởi lòng riêng mình!
15 Vậy nên, Đức Giê-hô-va phán về những kẻ tiên tri chẳng bởi ta sai đến, mà nói tiên tri nhơn danh ta, rằng: Trong đất nầy sẽ chẳng có gươm dao và đói kém! Chính các tiên tri đó sẽ bị diệt bởi gươm dao và đói kém.
16 Những kẻ mà họ truyền lời tiên tri ấy cho, sẽ cùng vợ, con trai, con gái mình vì gươm dao đói kém bị ném ngoài đường phố Giê-ru-sa-lem, chẳng có ai chôn cất, vì ta sẽ khiến điều ác chúng nó đã làm lại đổ về mình!
17 Ngươi khá bảo cho chúng nó lời nầy: Mắt ta rơi lụy đêm ngày chẳng thôi; vì gái đồng trinh của dân ta bị tồi tàn, bị thương rất là đau đớn.
18 Nếu ta ra nơi đồng ruộng, thì thấy những người bị gươm đâm; nếu ta vào trong thành, thì thấy những kẻ đau ốm vì sự đói kém. Chính các đấng tiên tri và các thầy tế lễ đi dạo trong đất mình, cũng không có sự hiểu biết.
19 Vậy thì Ngài đã bỏ hết Giu-đa sao? Lòng Ngài đã gớm ghét Si-ôn sao? Làm sao Ngài đã đánh chúng tôi, không phương chữa lành? Đương đợi sự bình an mà chẳng có sự lành; đương trông kỳ lành bịnh, mà gặp sự kinh hãi.
20 Hỡi Đức Giê-hô-va, chúng tôi nhìn biết điều ác chúng tôi và tội lỗi của tổ phụ chúng tôi, vì chúng tôi đều phạm tội nghịch cùng Ngài.
21 Xin hãy vì danh Ngài, chớ chán chúng tôi, và chớ để nhục ngôi vinh hiển của Ngài! Xin Ngài nhớ lời giao ước với chúng tôi mà chớ hủy.
22 Trong những sự hư vô của dân ngoại, há có quyền làm mưa được sao? có phải từ trời xuống mưa được chăng? Hỡi Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi, Ngài há chẳng phải là Đấng đó? Vậy nên chúng tôi sẽ trông đợi Ngài, vì Ngài đã làm ra mọi sự ấy.