1 "便雅悯人哪! 赶快逃命, 离开耶路撒冷。你们要在提哥亚吹角, 在伯.哈基琳升烽火; 因为灾祸和严重的毁灭, 已从北方迫近。
2 美丽高贵的锡安居民("居民"原文作"女子"), 我必除灭你们。
3 牧人必带着他们的羊群, 来到锡安那里, 在城的四围支搭帐棚, 各在自己的地方分别牧放羊群。"
4 "你们要备战攻击她! 起来! 我们趁着正午上去。唉! 可惜日渐西沉, 暮影拖长了!
5 起来! 我们趁着夜间上去, 毁坏她的堡垒。"
6 因为万军之耶和华这样说: "砍下她的树木, 筑垒攻打耶路撒冷; 她是那该受惩罚的城, 其中尽是欺压的事。
7 井怎样涌出水来, 这城也怎样涌出恶来; 城中常常听到强暴和毁灭的事, 在我面前不断有病患与创伤。
8 耶路撒冷啊! 应当受警戒, 免得我的心与你疏远, 免得我使你荒凉, 成为无人居住之地。"
9 万军之耶和华这样说: "任凭他们像摘净葡萄一样对待以色列剩下的人; 你要像摘葡萄的人, 向枝子伸手, 摘了又摘。"
10 我可以向谁说话, 向谁警告, 使他们可以听从呢?他们的耳朵未受割礼, 不能听闻; 看哪! 他们以耶和华的话为羞辱, 一点也不喜欢。
11 因此, 我心里充满耶和华的忿怒, 无法容忍。"你要把我的忿怒向街上的孩童倾倒, 又倾在联群集结的年轻人身上。夫妻一起被捉住, 年老的、寿高的也不例外。
12 他们的房屋、田地与妻子, 都要一起转归别人; 因为我要伸手, 攻击这地的居民。"这是耶和华的宣告。
13 "他们从最小的到最大的, 个个都贪图不义之财; 从先知到祭司, 全都行事诡诈。
14 他们草率地医治我子民("我子民"原文作"我子民的女子")的损伤, 说: ‘平安了! 平安了! ’其实没有平安。"
15 耶和华说: "他们行了可憎的事, 本应觉得羞愧, 可是他们一点羞愧都没有, 恬不知耻。因此他们必仆倒在倒下的人中间, 我惩罚他们的时候, 他们必倒下来。"
16 耶和华这样说: "你们要站在路上察看, 寻访远古的路径, 看哪一条是美善的路, 就走在其中; 这样, 你们心里就必得安息。他们却说: ‘我们不走在其中。’
17 我设立守望的人照管你们, 说: ‘你们要留心听号角的声音! ’他们却说: ‘我们不听! ’
18 列国啊! 因此你们要听。以色列会众啊! 要晓得他们将遭遇的。
19 大地啊, 要听! 我必使灾祸临到这人民, 这是他们的意图带来的结果; 因为他们没有留心听我的话, 我的律法他们也弃绝了。
20 从示巴来的乳香, 从远地出的菖蒲, 献给我有什么益处呢?你们的燔祭不蒙悦纳, 你们的祭祀我不喜悦。"
21 因此, 耶和华这样说: "我要把绊脚石放在这人民的前面, 他们父子一起在其上绊倒, 邻舍与朋友也都灭亡。"
22 耶和华这样说: "看哪! 有一个民族从北方之地而来, 有一大国被激动从地极来到。
23 他们紧握弓和枪, 性情残忍, 毫无怜悯; 他们的声音像海洋怒吼; 锡安的居民("居民"原文作"女子")哪! 他们骑着战马, 在战场上如同一人, 列阵攻击你们。"
24 我们听到有关他们的消息, 手就发软; 痛苦紧紧抓住我们, 我们疼痛好像正在生产的妇人。
25 你们不要出到田野去, 也不要在路上走, 因为四围有仇敌的刀剑和惊吓。
26 我的同胞("同胞"原文作"人民的女子")啊! 应当披上麻布, 在灰尘中打滚, 悲哀如丧独生子, 号咷痛哭, 因为有行毁灭的会突然攻击我们。
27 "我使你在我子民中作鉴辨和试验的, 好让你查察、鉴别他们的行径。"
28 他们都是十分悖逆的人, 到处搬弄是非。他们是铜是铁, 他们都是败坏的。
29 风箱猛烈地吹, 铅在火中销熔; 他们炼而又炼, 徒劳无功, 因为邪恶的仍未除去。
30 人要称他们为被弃的银渣, 因为耶和华把他们弃绝了。
1 Hỡi con cái Bên-gia-min, hãy trốn khỏi thành Giê-ru-sa-lem để được yên ổn. Hãy thổi kèn tại Thê-cô -a, lên vọi trên Bết-Kê-rem; vì từ phương bắc xảy đến một tai nạn, và sự tàn hại rất lớn.
2 Ta sẽ hủy diệt gái đẹp đẽ yểu điệu của Si-ôn!
3 Những kẻ chăn cùng bầy chiên mình sẽ đến nghịch cùng nó. Chúng nó đóng trại chung quanh nó, mỗi kẻ choán phần đất mình cho bầy ăn.
4 Hãy sửa soạn chiến trận nghịch cùng nó! Hãy đứng lên! hãm đánh vào lúc đứng trưa! Khốn thay! ngày đã xế, bóng chiều đã dài!
5 Hãy dậy, sấn lên trong lúc ban đêm, hủy diệt cung điện nó!
6 Vì Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vầy: Hãy đốn cây và đắp lũy lên nghịch cùng Giê-ru-sa-lem! Kìa là thành phải bị thăm phạt; giữa nó đầy những sự ức hiếp.
7 Như suối văng nước ra thể nào, thì nó cũng văng những điều gian ác ra thể ấy. Sự dữ tợn và hủy phá nghe ra trong nó; bịnh hoạn và thương tích thường ở trước mặt ta.
8 Hỡi Giê-ru-sa-lem, hãy chịu dạy dỗ, e rằng lòng ta chán bỏ ngươi, mà làm cho đất ngươi hoang vu, không người ở chăng.
9 Đức Giê-hô-va vạn quân phán như vầy: Người ta sẽ lượm hết dân sót của Y-sơ-ra-ên như hái nho. Hãy trở tay mà hái, như người hái nho làm nên nhánh nho vậy.
10 Ta sẽ nói và làm chứng cho ai, đặng họ nghe ta! Nầy, tai họ chưa cắt bì, họ không nghe được. Nầy, lời của Đức Giê-hô-va đã trở nên sự quở trách cho họ, họ chẳng lấy làm đẹp lòng chút nào.
11 Cho nên ta được đầy cơn giận của Đức Giê-hô-va, mệt vì nín lặng. Hãy đổ nó ra trên con nít ngoài đường phố và trên hội kẻ trai trẻ. Vì chồng với vợ, ông già cũng kẻ lớn tuổi đều sẽ bị bắt.
12 Nhà, ruộng, và vợ của họ sẽ sang qua kẻ khác; vì tay ta sẽ giang ra trên dân cư đất nầy, Đức Giê-hô-va phán vậy.
13 Vì trong vòng họ, từ kẻ rất nhỏ cho đến người rất lớn, đều tham lam; từ kẻ tiên tri cho đến thầy tế lễ, đều làm sự giả dối.
14 Họ rịt vết thương cho dân ta cách sơ sài mà rằng: Bình an! bình an! mà không bình an chi hết.
15 Họ phạm tội gớm ghiếc, há lấy làm xấu hổ ư? Họ chẳng xấu hổ chút nào, cũng chẳng thẹn đỏ mặt nữa. Cho nên họ sẽ vấp ngã với những kẻ vấp ngã. Khi ta thăm phạt, chúng nó sẽ bị lật đổ, Đức Giê-hô-va phán vậy.
16 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Hãy đứng trên các đường cái và nhìn xem; tra xét những đường lối cũ, xem thử đường tốt ở đâu: hãy đi đường ấy, thì các ngươi sẽ được sự an nghỉ cho linh hồn mình. Nhưng chúng nó đáp rằng: Chúng tôi không khứng đi đường ấy.
17 Ta đã lập vọng canh kề các ngươi; hãy chăm chỉ nghe tiếng kèn. Nhưng chúng nó đáp rằng: Chúng tôi không khứng nghe.
18 Vì vậy, hỡi các nước, hãy nghe; hỡi hội chúng, hãy biết điều xảy đến giữa chúng nó!
19 Hỡi đất, hãy nghe: Nầy, ta sẽ khiến tai vạ đến trên dân nầy, tức là quả báo của ý tưởng nó, vì nó chẳng chăm nghe lời ta, và đã bỏ luật pháp ta.
20 Nào ta có cần gì nhũ hương đến từ Sê-ba, xương bồ đến từ xứ xa mà dâng cho ta? Của lễ thiêu của các ngươi chẳng đẹp lòng ta, ta chẳng lấy tế lễ của các ngươi làm vừa ý.
21 Vậy nên, Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, ta sẽ đặt sự ngăn trở trước mặt dân nầy; cha và con sẽ cùng nhau vấp ngã; xóm riềng bạn hữu đều chết mất.
22 Đức Giê-hô-va phán như vầy: Nầy, một dân đến từ xứ phương bắc; một nước lớn dấy lên từ nơi đầu cùng đất.
23 Chúng nó thảy đều cầm cung và giáo, thật là dữ tợn, chẳng có lòng thương xót. Tiếng chúng nó rống lên như biển, họ đều cỡi ngựa; ai nấy sắp hàng như người lính chiến mà nghịch cùng ngươi, hỡi con gái Si-ôn!
24 Chúng ta đã nghe tin ấy, tay đều yếu đuối; buồn rầu thảm thiết, cơn quặn thắt như đờn bà đẻ con đã xông vào chúng ta.
25 Chớ ra nơi đồng ruộng, chớ đi trên đường, vì gươm của giặc ở đó, khắp mọi nơi đều có sự kinh hãi.
26 Hỡi con gái của dân ta, hãy thắt lưng bằng bao gai, và lăng trong tro bụi. Hãy phát tang như mất con trai một, làm cho nghe tiếng than khóc đắng cay; vì kẻ tàn phá sẽ xông tới trên chúng ta thình lình.
27 Ta đã lập ngươi làm kẻ thử và đồn lũy giữa dân ta, đặng ngươi nhận biết và dò xem đường lối nó.
28 Chúng nó thảy đều bạn nghịch quá lắm, đi dạo nói xấu, cứng như đồng như sắt, làm những sự bại hoại.
29 Ong bễ thổi mạnh, chì đã tiêu bởi lửa; chúng nó luyện đi luyện lại cũng là luống công: vì kẻ gian ác vẫn chưa trừ khỏi.
30 Nó sẽ bị gọi là bạc bỏ, vì Đức Giê-hô-va từ bỏ nó.