1 Chớ ganh ghét kẻ làm ác. Đừng ước ao ở cùng chúng nó.

2 Vì lòng chúng nó toan điều hủy phá, Và môi họ nói ra sự tổn hại.

3 Nhờ sự khôn ngoan, cửa nhà được xây cất nên, Và được vững vàng bởi sự thông sáng;

4 Nhờ sự tri thức, các phòng vi đều được đầy đủ Các thứ tài vật quí báu đẹp đẽ.

5 Người khôn ngoan có sức mạnh, Và người tri thức gia thêm năng lực.

6 Vì con phải nhờ mưu khôn mà đánh giặc; Đâu có nhiều mưu sĩ thì đặng toàn thắng.

7 Sự khôn ngoan lấy làm cao xa quá cho kẻ ngu dại; Nó không mở miệng ra nơi cửa thành.

8 Kẻ nào toan làm điều ác, Người ta sẽ gọi hắn là kẻ gian giảo.

9 Tư tưởng ngu dại là tội lỗi; Kẻ nhạo báng lấy làm gớm ghiếc cho loài người.

10 Nếu con ngã lòng trong ngày hoạn nạn, Thì sức lực con nhỏ mọn thay.

11 Hãy giải cứu kẻ bị đùa đến sự chết, Và chớ chối rỗi cho người đi xiêu tó tới chốn hình khổ.

12 Nếu con nói: Chúng tôi chẳng biết gì đến; Thì Đấng mà cân nhắc lòng người ta, há chẳng xem xét điều ấy sao? Và Đấng gìn giữ linh hồn con, há không biết đến ư? Chớ thì Ngài chẳng báo cho mỗi người tùy theo công việc họ làm sao?

13 Hỡi con, hãy ăn mật, vì nó ngon lành; Tàng ong lấy làm ngọt ngào cho ổ gà con.

14 Con sẽ biết sự khôn ngoan nơi linh hồn con cũng như vậy; Nếu con đã tìm được sự khôn ngoan, ắt sẽ có phần thưởng, Và sự trông đợi của con sẽ chẳng phải thành luống công.

15 Hỡi kẻ ác, chớ rình rập nhà người công bình; Đừng phá tan chỗ nghĩ ngơi của người.

16 Vì người công bình dầu sa ngã bảy lần, cũng chổi dậy; Còn kẻ hung ác bị tai vạ đánh đổ.

17 Khi kẻ thù nghịch con sa ngã, chớ vui mừng; Lúc nó bị đánh đổ, lòng con đừng hớn hở;

18 Kẻo e Đức Giê-hô-va thấy điều đó, mà chẳng đẹp lòng, Bèn cất cơn thạnh nộ Ngài khỏi nó chăng.

19 Chớ nổi giận vì cớ kẻ làm ác, Cũng đừng ganh ghét những người hung dữ;

20 Vì kẻ làm gian ác sẽ không được thiện báo, Và đèn kẻ hung dữ sẽ tắt đi.

21 Hỡi con, hãy kính sợ Đức Giê-hô-va và tôn kính vua; Chớ hội hiệp cùng kẻ phản nghịch;

22 Vì sự tai họa của chúng xảy đến thình lình; Và ai biết sự phá hại của người nầy người kia?

23 Những ngôn ngữ nầy cũng do kẻ khôn ngoan mà đến: Trong việc xét đoán tư vị người, ấy chẳng phải tốt lành.

24 Kẻ nào nói với kẻ ác rằng: Ngươi là công bình, Sẽ bị dân tộc rủa sả, và các nước lấy làm gớm ghiếc mình;

25 Còn người nào quở trách kẻ ác ắt sẽ được đẹp lòng, Và sự phước lành sẽ giáng trên họ.

26 Ai đáp lời chánh đáng, Tất như hôn nơi môi miệng vậy.

27 Hãy sửa sang công việc ở ngoài của con, Và sắm sẵn tại trong ruộng con; Rồi sau hãy cất nhà của con.

28 Chớ làm chứng vô cớ nghịch kẻ lân cận mình; Con há muốn lấy môi miệng mình mà phỉnh gạt sao?

29 Chớ nên nói: Tôi sẽ làm cho hắn như hắn đã làm cho tôi; Tôi sẽ báo người tùy công việc của người.

30 Ta có đi ngang qua gần ruộng kẻ biếng nhác, Và gần vườn nho của kẻ ngu muội,

31 Thấy cây tật lê mọc khắp cùng, Gai góc che khuất mặt đất, Và tường đá của nó đã phá hư rồi

32 Ta nhìn xem, bèn để ý vào đó; Ta thấy và nhận được sự dạy dỗ.

33 Ngủ một chút, chợp mắt một chút, Khoanh tay ngủ một chút,

34 Thì sự nghèo của con sẽ đến như một kẻ đi rạo, Và sự thiếu thốn của con áp tới như một kẻ cầm binh khí.

1 Не ревнуй злым людям и не желай быть с ними,

2 потому что о насилии помышляет сердце их, и о злом говорят уста их.

3 Мудростью устрояется дом и разумом утверждается,

4 и с уменьем внутренности его наполняются всяким драгоценным и прекрасным имуществом.

5 Человек мудрый силен, и человек разумный укрепляет силу свою.

6 Поэтому с обдуманностью веди войну твою, и успех [будет] при множестве совещаний.

7 Для глупого слишком высока мудрость; у ворот не откроет он уст своих.

8 Кто замышляет сделать зло, того называют злоумышленником.

9 Помысл глупости – грех, и кощунник – мерзость для людей.

10 Если ты в день бедствия оказался слабым, то бедна сила твоя.

11 Спасай взятых на смерть, и неужели откажешься от обреченных на убиение?

12 Скажешь ли: "вот, мы не знали этого"? А Испытующий сердца разве не знает? Наблюдающий над душею твоею знает это, и воздаст человеку по делам его.

13 Ешь, сын мой, мед, потому что он приятен, и сот, который сладок для гортани твоей:

14 таково и познание мудрости для души твоей. Если ты нашел [ее], то есть будущность, и надежда твоя не потеряна.

15 Не злоумышляй, нечестивый, против жилища праведника, не опустошай места покоя его,

16 ибо семь раз упадет праведник, и встанет; а нечестивые впадут в погибель.

17 Не радуйся, когда упадет враг твой, и да не веселится сердце твое, когда он споткнется.

18 Иначе, увидит Господь, и неугодно будет это в очах Его, и Он отвратит от него гнев Свой.

19 Не негодуй на злодеев и не завидуй нечестивым,

20 потому что злой не имеет будущности, – светильник нечестивых угаснет.

21 Бойся, сын мой, Господа и царя; с мятежниками не сообщайся,

22 потому что внезапно придет погибель от них, и беду от них обоих кто предузнает?

23 Сказано также мудрыми: иметь лицеприятие на суде – нехорошо.

24 Кто говорит виновному: "ты прав", того будут проклинать народы, того будут ненавидеть племена;

25 а обличающие будут любимы, и на них придет благословение.

26 В уста целует, кто отвечает словами верными.

27 Соверши дела твои вне дома, окончи их на поле твоем, и потом устрояй и дом твой.

28 Не будь лжесвидетелем на ближнего твоего: к чему тебе обманывать устами твоими?

29 Не говори: "как он поступил со мною, так и я поступлю с ним, воздам человеку по делам его".

30 Проходил я мимо поля человека ленивого и мимо виноградника человека скудоумного:

31 и вот, все это заросло терном, поверхность его покрылась крапивою, и каменная ограда его обрушилась.

32 И посмотрел я, и обратил сердце мое, и посмотрел и получил урок:

33 "немного поспишь, немного подремлешь, немного, сложив руки, полежишь, –

34 и придет, [как] прохожий, бедность твоя, и нужда твоя – как человек вооруженный".