1 Hỡi con, hãy giữ các lời ta, Và giấu nơi lòng các mạng lịnh ta.
2 Khá tuân thủ các mạng lịnh ta, thì con sẽ được sống; Và gìn giữ lời khuyên dạy ta như ngươi của mắt con.
3 Hãy cột nó nơi ngón tay con, Ghi nó trên bia lòng con.
4 Hãy nói với sự khôn ngoan rằng: Ngươi là chị em ta! Và xưng sự thông sáng là bằng hữu con;
5 Để nó gìn giữ con khỏi dâm phụ Khỏi đờn bà ngoại hay nói lời dua nịnh.
6 Vì tại cửa sổ nhà ta, Ta nhìn ngang qua song mặt võng ta,
7 Bèn thấy trong bọn kẻ ngu dốt, Giữa vòng người thiếu niên, có một gã trai trẻ không trí hiểu,
8 Đi qua ngoài đường gần góc nhà đờn bà ấy; Người bắt đi đường dẫn đến nhà nàng,
9 Hoặc trong lúc chạng vạng khi rốt ngày, Hoặc giữa ban đêm khi tối tăm mù mịt.
10 Kìa, người đờn bà ấy đi ra rước hắn, Trang điểm như con bợm, lòng đầy mưu kế,
11 Nàng vốn nói om sòm, không thìn nết, Hai chơn nàng chẳng ở trong nhà,
12 Khi ở ngoài đường, lúc nơi phố chợ, Rình rập tại các hẻm góc.
13 Nàng nắm ôm hôn kẻ trai trẻ ấy, Mặt chai mày đá, nói cùng chàng rằng:
14 "Tôi có của lễ thù ân tại nhà tôi; Ngày nay tôi đã trả xong các lời khấn nguyện tôi.
15 Bởi cớ đó, tôi ra đón anh, Đặng tìm thấy mặt anh, và tôi đã tìm được.
16 Tôi có trải trên giường tôi những mền, Bằng chỉ Ê-díp-tô đủ sắc,
17 Lấy một dược, lư hội, và quế bì, Mà xông thơm chỗ nằm tôi.
18 Hãy đến, chúng ta sẽ thân ái mê mệt cho đến sáng, Vui sướng nhau về sự luyến ái.
19 Vì chồng tôi không có ở nhà, Người trẩy đi xa xuôi lắm,
20 Đem túi bạc theo tay người, Đến rằm mới trở về nhà."
21 Nàng dùng lắm lời êm dịu quyến dụ hắn, Làm hắn sa ngã vì lời dua nịnh của môi miệng mình.
22 Hắn liền đi theo nàng, Như một con bò đến lò cạo, Như kẻ ngu dại bị cùm dẫn đi chịu hình phạt,
23 Cho đến khi mũi tên xoi ngang qua gan nó; Như con chim bay a vào lưới, Mà không biết rằng nó rập sự sống mình.
24 Vậy bây giờ, hỡi con, hãy nghe ta, Khá chăm chỉ về các lời của miệng ta.
25 Lòng con chớ xây vào con đường đờn bà ấy. Chớ đi lạc trong các lối nàng;
26 Vì nàng làm nhiều người bị thương tích sa ngã, Và kẻ bị nàng giết thật rất nhiều thay.
27 Nhà nàng là con đường của âm phủ, Dẫn xuống các phòng của sự chết.
1 Сын мой! храни слова мои и заповеди мои сокрой у себя.
2 Храни заповеди мои и живи, и учение мое, как зрачок глаз твоих.
3 Навяжи их на персты твои, напиши их на скрижали сердца твоего.
4 Скажи мудрости: "Ты сестра моя!" и разум назови родным твоим,
5 чтобы они охраняли тебя от жены другого, от чужой, которая умягчает слова свои.
6 Вот, однажды смотрел я в окно дома моего, сквозь решетку мою,
7 и увидел среди неопытных, заметил между молодыми людьми неразумного юношу,
8 переходившего площадь близ угла ее и шедшего по дороге к дому ее,
9 в сумерки в вечер дня, в ночной темноте и во мраке.
10 И вот – навстречу к нему женщина, в наряде блудницы, с коварным сердцем,
11 шумливая и необузданная; ноги ее не живут в доме ее:
12 то на улице, то на площадях, и у каждого угла строит она ковы.
13 Она схватила его, целовала его, и с бесстыдным лицом говорила ему:
14 "мирная жертва у меня: сегодня я совершила обеты мои;
15 поэтому и вышла навстречу тебе, чтобы отыскать тебя, и – нашла тебя;
16 коврами я убрала постель мою, разноцветными тканями Египетскими;
17 спальню мою надушила смирною, алоем и корицею;
18 зайди, будем упиваться нежностями до утра, насладимся любовью,
19 потому что мужа нет дома: он отправился в дальнюю дорогу;
20 кошелек серебра взял с собою; придет домой ко дню полнолуния".
21 Множеством ласковых слов она увлекла его, мягкостью уст своих овладела им.
22 Тотчас он пошел за нею, как вол идет на убой, и как олень – на выстрел,
23 доколе стрела не пронзит печени его; как птичка кидается в силки, и не знает, что они – на погибель ее.
24 Итак, дети, слушайте меня и внимайте словам уст моих.
25 Да не уклоняется сердце твое на пути ее, не блуждай по стезям ее,
26 потому что многих повергла она ранеными, и много сильных убиты ею:
27 дом ее – пути в преисподнюю, нисходящие во внутренние жилища смерти.