1 Hỡi con, hãy chăm chỉ về sự khôn ngoan ta, Khá nghiêng tai qua nghe lời thông sáng ta;
2 Để con gìn giữ sự dẽ dặt, Và môi con bảo tồn sự tri thức.
3 Vì môi kẻ dâm phụ đặt ra mật, Và miệng nó dịu hơn dầu;
4 Nhưng rốt lại đắng như ngải cứu, Bén như gươm hai lưỡi.
5 Chơn nó xuống chốn chết; Bước nó đụng đến âm phủ.
6 Nó không tìm đặng con đường bằng thẳng của sự sống; Các lối nó lầm lạc, song nó chẳng biết đến.
7 Vậy bây giờ, hỡi các con, hãy nghe ta; Chớ lìa bỏ các lời của miệng ta.
8 Hãy dời đường con cách xa khỏi nó, Đừng lại gần cửa nhà nó;
9 E con trao sự danh dự mình cho kẻ khác, Và năm tuổi con cho kẻ hung bạo.
10 E người lạ được no nê hóa tài con, Và công lao con về nhà kẻ ngoại;
11 Kẻo đến cuối cùng con phải rên siết, Vì thịt và thân thể con đã bị hao mòn,
12 Rồi con nói rằng: Cớ sao tôi ghét lời khuyên dạy, Và lòng tôi khinh bỉ sự quở trách?
13 Nhơn sao tôi không vâng theo tiếng giáo sư tôi, Và chẳng nghiêng tai qua lời của người dạy dỗ tôi?
14 Tại giữa dân sự và hội chúng, Tôi thiếu điều bị sa vào các thứ tai họa.
15 Hãy uống nước hồ con chứa, Và nước chảy trong giếng con.
16 Các nguồn của con há nên tràn ra ngoài đường, Và các suối của con tuôn nơi phố chợ sao?
17 Nó khá về một mình con, Chớ thông dụng nó với người ngoại.
18 Nguyện nguồn mạch con được phước; Con hãy lấy làm vui thích nơi vợ con cưới buổi đang thì,
19 Như nai cái đáng thương, và hoàng dương có duyên tốt, Nguyện nương long nàng làm thỏa lòng con luôn luôn, Và ái tình nàng khiến cho con say mê mãi mãi.
20 Hỡi con, lẽ nào con mê mệt người dâm phụ, Và nâng niu lòng của người ngoại?
21 Vì các đường của loài người ở trước mặt Đức Giê-hô-va; Ngài ban bằng các lối của họ.
22 Kẻ hung dữ sẽ bị gian ác mình bắt phải, Và bị dây tội lỗi mình vấn buộc lấy.
23 Nó sẽ chết vì thiếu lời khuyên dạy, Và bị lầm lạc vì ngu dại quá.
1 Сын мой! внимай мудрости моей, и приклони ухо твое к разуму моему,
2 чтобы соблюсти рассудительность, и чтобы уста твои сохранили знание.
3 ибо мед источают уста чужой жены, и мягче елея речь ее;
4 но последствия от нее горьки, как полынь, остры, как меч обоюдоострый;
5 ноги ее нисходят к смерти, стопы ее достигают преисподней.
6 Если бы ты захотел постигнуть стезю жизни ее, то пути ее непостоянны, и ты не узнаешь их.
7 Итак, дети, слушайте меня и не отступайте от слов уст моих.
8 Держи дальше от нее путь твой и не подходи близко к дверям дома ее,
9 чтобы здоровья твоего не отдать другим и лет твоих мучителю;
10 чтобы не насыщались силою твоею чужие, и труды твои не были для чужого дома.
11 И ты будешь стонать после, когда плоть твоя и тело твое будут истощены, –
12 и скажешь: "зачем я ненавидел наставление, и сердце мое пренебрегало обличением,
13 и я не слушал голоса учителей моих, не приклонял уха моего к наставникам моим:
14 едва не впал я во всякое зло среди собрания и общества!"
15 Пей воду из твоего водоема и текущую из твоего колодезя.
16 Пусть [не] разливаются источники твои по улице, потоки вод – по площадям;
17 пусть они будут принадлежать тебе одному, а не чужим с тобою.
18 Источник твой да будет благословен; и утешайся женою юности твоей,
19 любезною ланью и прекрасною серною: груди ее да упоявают тебя во всякое время, любовью ее услаждайся постоянно.
20 И для чего тебе, сын мой, увлекаться постороннею и обнимать груди чужой?
21 Ибо пред очами Господа пути человека, и Он измеряет все стези его.
22 Беззаконного уловляют собственные беззакония его, и в узах греха своего он содержится:
23 он умирает без наставления, и от множества безумия своего теряется.