1 Praise ye Jehovah.
Oh give thanks unto Jehovah; for he is good;
For his lovingkindness endureth forever.
2 Who can utter the mighty acts of Jehovah,
Or show forth all his praise?
3 Blessed are they that keep justice,
And he that doeth righteousness at all times.
4 Remember me, O Jehovah, with the favor that thou bearest unto thy people;
Oh visit me with thy salvation,
5 That I may see the prosperity of thy chosen,
That I may rejoice in the gladness of thy nation,
That I may glory with thine inheritance.
6 We have sinned with our fathers,
We have committed iniquity, we have done wickedly.
7 Our fathers understood not thy wonders in Egypt;
They remembered not the multitude of thy lovingkindnesses,
But were rebellious at the sea, even at the Red Sea.
8 Nevertheless he saved them for his name’s sake,
That he might make his mighty power to be known.
9 He rebuked the Red Sea also, and it was dried up:
So he led them through the depths, as through a wilderness.
10 And he saved them from the hand of him that hated them,
And redeemed them from the hand of the enemy.
11 And the waters covered their adversaries;
There was not one of them left.
12 Then believed they his words;
They sang his praise.
13 They soon forgat his works;
They waited not for his counsel,
14 But lusted exceedingly in the wilderness,
And tempted God in the desert.
15 And he gave them their request,
But sent leanness into their soul.
16 They envied Moses also in the camp,
And Aaron the saint of Jehovah.
17 The earth opened and swallowed up Dathan,
And covered the company of Abiram.
18 And a fire was kindled in their company;
The flame burned up the wicked.
19 They made a calf in Horeb,
And worshipped a molten image.
20 Thus they changed their glory
For the likeness of an ox that eateth grass.
21 They forgat God their Saviour,
Who had done great things in Egypt,
22 Wondrous works in the land of Ham,
And terrible things by the Red Sea.
23 Therefore he said that he would destroy them,
Had not Moses his chosen stood before him in the breach,
To turn away his wrath, lest he should destroy them.
24 Yea, they despised the pleasant land,
They believed not his word,
25 But murmured in their tents,
And hearkened not unto the voice of Jehovah.
26 Therefore he sware unto them,
That he would overthrow them in the wilderness,
27 And that he would overthrow their seed among the nations,
And scatter them in the lands.
28 They joined themselves also unto Baal-peor,
And ate the sacrifices of the dead.
29 Thus they provoked him to anger with their doings;
And the plague brake in upon them.
30 Then stood up Phinehas, and executed judgment;
And so the plague was stayed.
31 And that was reckoned unto him for righteousness,
Unto all generations for evermore.
32 They angered him also at the waters of Meribah,
So that it went ill with Moses for their sakes;
33 Because they were rebellious against his spirit,
And he spake unadvisedly with his lips.
34 They did not destroy the peoples,
As Jehovah commanded them,
35 But mingled themselves with the nations,
And learned their works,
36 And served their idols,
Which became a snare unto them.
37 Yea, they sacrificed their sons and their daughters unto demons,
38 And shed innocent blood,
Even the blood of their sons and of their daughters,
Whom they sacrificed unto the idols of Canaan;
And the land was polluted with blood.
39 Thus were they defiled with their works,
And played the harlot in their doings.
40 Therefore was the wrath of Jehovah kindled against his people,
And he abhorred his inheritance.
41 And he gave them into the hand of the nations;
And they that hated them ruled over them.
42 Their enemies also oppressed them,
And they were brought into subjection under their hand.
43 Many times did he deliver them;
But they were rebellious in their counsel,
And were brought low in their iniquity.
44 Nevertheless he regarded their distress,
When he heard their cry:
45 And he remembered for them his covenant,
And repented according to the multitude of his lovingkindnesses.
46 He made them also to be pitied
Of all those that carried them captive.
47 Save us, O Jehovah our God,
And gather us from among the nations,
To give thanks unto thy holy name,
And to triumph in thy praise.
48 Blessed be Jehovah, the God of Israel,
From everlasting even to everlasting.
And let all the people say, Amen.
Praise ye Jehovah.
1 Ha-lê-lu-gia! Hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va, vì Ngài là thiện; Sự nhơn từ Ngài còn đến đời đời.
2 Ai có thể thuật các công việc quyền năng của Đức Giê-hô-va, Truyền ra hết sự ngợi khen của Ngài?
3 Phước cho người nào gìn giữ sự đoan chánh, Và làm theo sự công bình luôn luôn!
4 Hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy nhớ lại tôi tùy ơn Ngài làm cho dân sự Ngài; Hãy lấy sự cứu rỗi mà đến viếng tôi,
5 Hầu cho tôi thấy sự thới thạnh của kẻ được Ngài chọn, Hưởng sự vui vẻ của dân sự Ngài, Và được khoe mình với cơ nghiệp Ngài.
6 Chúng tôi và tổ phụ chúng tôi đã phạm tội; Chúng tôi có phạm sự gian tà, và làm cách hung ác.
7 Tại Ê-díp-tô tổ phụ chúng tôi không chăm chỉ về các phép lạ Chúa, Cũng chẳng nhớ lại sự nhơn từ dư dật của Chúa; Nhưng lại phản nghịch bên biển, tức là Biển đỏ.
8 Dầu vậy, Ngài cứu họ vì cớ danh Ngài, Hầu cho bày ra quyền năng của Ngài.
9 Ngài quở Biển đỏ, nó bèn khô; Ngài dần Y-sơ-ra-ên đi ngang qua vực sâu như ngang đồng vắng.
10 Ngài giải cứu họ khỏi tay kẻ ghen ghét, Chuộc họ khỏi tay kẻ thù nghịch.
11 Nước chụp phủ những kẻ hà hiếp họ; Chẳng còn lại một người.
12 Bấy giờ họ mới tin lời của Ngài, Bèn hát ngợi khen Ngài.
13 Họ lại mãi mãi quên các công việc Ngài, Không chờ đợi lời chỉ giáo Ngài,
14 Nhưng có lòng tham dục quá đỗi tại trong đồng vắng, Và thử Đức Chúa Trời nơi vắng vẻ.
15 Ngài ban cho chúng nó điều chúng nó cầu xin; Nhưng sai bịnh tổn hại linh hồn chúng nó.
16 Trong trại quân họ ganh ghét Môi-se Và A-rôn, là người thánh của Đức Giê-hô-va.
17 Đất hả ra nuốt Đa-than, Và lấp bọn A-bi-ran.
18 Có lửa phát cháy trong hội chúng nó, Ngọn lửa thiêu đốt những kẻ ác.
19 Tổ phụ tôi làm một bò tơ tại Hô-rếp, Thờ lạy trước mặt hình đúc;
20 Họ đổi sự vinh hiển mình Ra hình dạng con bò ăn cỏ.
21 Họ quên Đức Chúa Trời là Đấng cứu rỗi mình, Và đã có làm công việc lớn lao ở Ê-díp-tô,
22 Những việc lạ kỳ trong xứ Cham, Và các điều đáng kinh hãi ở bên Biển đỏ.
23 Vì vậy, Ngài phán rằng sẽ diệt chúng nó đi; Nhưng Môi-se, là kẻ Ngài chọn, đứng nơi triệt hạ trước mặt Ngài, Đặng can gián cơn giận Ngài, e Ngài hủy diệt họ chăng.
24 Tổ phụ chúng tôi khinh bỉ xứ tốt đẹp, Không tin lời của Chúa,
25 Song nói lằm bằm trong trại mình, Không nghe tiếng Đức Giê-hô-va.
26 Vì vậy, Ngài thề cùng chúng nó rằng: Sẽ làm chúng nó sa ngã trong đồng vắng,
27 Khiến dòng dõi họ sa ngã giữa muôn nước, Và làm tản lạc họ trong các xứ.
28 Tổ phụ chúng tôi cũng cúng thờ Ba-anh-Phê-rô, An của lễ cúng kẻ chết;
29 Như vậy họ chọc giận Đức Chúa Trời vì những việc làm của họ, Và ôn dịch bèn phát ra giữa họ.
30 Bấy giờ Phi-nê -a chổi dậy đoán xét, Và ôn dịch bèn ngừng lại.
31 Từ đời nầy qua đời kia việc đó kể cho người là công bình, Cho đến đời đời vô cùng.
32 Tổ phụ chúng tôi cũng chọc giận Ngài tại Ngài Mê-ri-ba, Nên, vì cớ họ, có tai họa xảy đến cho Môi-se;
33 Ay vì họ chọc rối trí người, Nên người nói những lời vô-ý.
34 Họ không hủy diệt các dân, Y như Đức Giê-hô-va đã phán dặn họ;
35 Nhưng lại pha lộn với các dân, Tập theo công việc chúng nó,
36 Và hầu việc hình tượng chúng nó, Là điều gây làm cái bẫy cho mình.
37 Họ bắt con trai con gái mình Mà cúng tế ma quỉ.
38 Làm đổ huyết vô tội ra, Tức là huyết của con trai con gái mình, Mà họ cúng tế cho hình tượng xứ Ca-na-an; Nên xứ bị ô uế bởi huyết ấy.
39 Như vậy, họ làm cho mình bị ô uế vì công việc mình, Lấy sự làm mình mà thông dâm.
40 Nhơn đó cơn giận Đức Giê-hô-va nổi lên cùng dân sự Ngài, Ngài gớm ghiếc cơ nghiệp mình;
41 Ngài phó họ vào tay các ngoại bang; Những kẻ ghen ghét họ cai trị trên họ.
42 Kẻ thù nghịch cũng hà hiếp tổ phụ chúng ta. Họ bị phục dưới tay chúng nó.
43 Nhiều lần Chúa giải cứu tổ phụ chúng ta, Nhưng họ phiền lòng Ngài bởi ý muốn họ, Và họ hèn mọn vì tội ác của họ.
44 Dầu vậy, khi nghe tiếng kêu cầu của họ, Ngài bèn đoái xem họ trong cơn gian truân họ,
45 Nhớ lại vì họ giao ước mình, Và thương xót họ tùy sự nhơn từ dư dật của Ngài.
46 Ngài cũng làm cho họ được ơn Bên những kẻ bắt họ làm phu tù.
47 Hỡi Giê-hô-va, Đức Chúa Trời chúng tôi, xin hãy cứu chúng tôi, Nhóm hiệp chúng tôi từ giữa các nước, Hầu cho chúng tôi cảm tạ danh thánh Chúa, Và khoe mình về sự ngợi khen Chúa.
48 Đáng ngợi khen Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, Từ trước vô cùng cho đến đời đời mãi mãi! Cả dân sự khá nói: A-men! Ha-lê-lu-gia!