1 Đấng quyền năng, là Đức Chúa Trời, là Đức Giê-hô-va, đã phán, và gọi thiên hạ Từ hướng mặt trời mọc cho đến hướng mặt trời lặn.

2 Từ Si-ôn tốt đẹp toàn vẹn, Đức Chúa Trời đã sáng chói ra.

3 Đức Chúa Trời chúng tôi đến, không nín lặng đâu. Trước mặt Ngài có đám lửa cháy thiêu, Chung quanh Ngài một trận bão dữ dội.

4 Ngài kêu các từng trời trên cao, Và đất ở dưới đặng đoán xét dân sự Ngài:

5 Hãy nhóm lại cùng ta các người thánh ta, Là những người đã dùng của tế lễ lập giao ước cùng ta.

6 Các từng trời sẽ rao truyền sự công bình Ngài, Vì chính Đức Chúa Trời là quan xét.

7 Hỡi dân ta, hãy nghe, ta sẽ nói: Hỡi Y-sơ-ra-ên, hãy nghe, ta sẽ làm chứng nghịch ngươi: Ta là Đức Chúa Trời, tức là Đức Chúa Trời ngươi.

8 Ta sẽ chẳng trách ngươi vì cớ các của tế lễ ngươi, Cũng chẳng quở ngươi tại vì những của lễ thiêu hằng ở trước mặt ta.

9 Ta sẽ không bắt bò đực nơi nhà ngươi, Cũng chẳng lấy dê đực trong bầy ngươi;

10 Vì hết thảy thú rừng đều thuộc về ta, Các bầy súc vật tại trên ngàn núi cũng vậy.

11 Ta biết hết các chim của núi, Mọi vật hay động trong đồng ruộng thuộc về ta.

12 Nếu ta đói, ta chẳng nói cho ngươi hay; Vì thế gian và muôn vật ở trong, đều thuộc về ta.

13 Ta há ăn thịt bò đực, Hay là uống huyết dê đực sao!

14 Hãy dâng sự cảm tạ làm của lễ cho Đức Chúa Trời, Và trả sự hứa nguyện ngươi cho Đấng Chí cao;

15 Trong ngày gian truân hãy kêu cầu cùng ta: Ta sẽ giải cứu ngươi, và ngươi sẽ ngợi khen ta.

16 Nhưng Đức Chúa Trời phán cùng kẻ ác rằng: Nhơn sao ngươi thuật lại các luật lệ ta? Vì cớ gì miệng ngươi nói về sự giao ước ta?

17 Thật ngươi ghét sự sửa dạy, Bỏ sau lưng ngươi các lời phán ta.

18 Khi ngươi thấy kẻ ăn trộm, bèn ưng lòng hiệp với họ, Ngươi đã chia phần cùng kẻ ngoại tình.

19 Ngươi thả miệng mình nói xấu, Buông lưỡi mình thêu dệt sự dối gạt.

20 Ngươi ngồi nói chuyện hành anh em ngươi, Gièm chê con trai của mẹ ngươi.

21 Đó là điều ngươi đã làm, con ta nín lặng; Ngươi tưởng rằng ta thật y như ngươi; Nhưng ta sẽ trách phạt ngươi, trương các điều đó ra trước mặt ngươi.

22 Vậy, hỡi các người quên Đức Chúa Trời, khá suy xét điều đó, Kẻo ta xé nát ngươi, không ai giải cứu chăng.

23 Kẻ nào dâng sự cảm tạ làm của lễ, tôn vinh ta; Còn người nào đi theo đường ngay thẳng, Ta sẽ cho thấy sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời.

1 A Psalm of Asaph. The God of gods -- Jehovah -- hath spoken, And He calleth to the earth From the rising of the sun unto its going in.

2 From Zion, the perfection of beauty, God shone.

3 Our God cometh, and is not silent, Fire before Him doth devour, And round about him it hath been very tempestuous.

4 He doth call unto the heavens from above, And unto the earth, to judge His people.

5 Gather ye to Me My saints, Making covenant with Me over a sacrifice.

6 And the heavens declare His righteousness, For God Himself [is] judge. Selah.

7 Hear, O My people, and I speak, O Israel, and I testify against thee, God, thy God [am] I.

8 Not for thy sacrifices do I reprove thee, Yea, thy burnt-offerings [Are] before Me continually.

9 I take not from thy house a bullock, From thy folds he goats.

10 For Mine [is] every beast of the forest, The cattle on the hills of oxen.

11 I have known every fowl of the mountains, And the wild beast of the field [is] with Me.

12 If I am hungry I tell not to thee, For Mine [is] the world and its fulness.

13 Do I eat the flesh of bulls, And drink the blood of he-goats?

14 Sacrifice to God confession, And complete to the Most High thy vows.

15 And call Me in a day of adversity, I deliver thee, and thou honourest Me.

16 And to the wicked hath God said: What to thee -- to recount My statutes? That thou liftest up My covenant on thy mouth?

17 Yea, thou hast hated instruction, And dost cast My words behind thee.

18 If thou hast seen a thief, Then thou art pleased with him, And with adulterers [is] thy portion.

19 Thy mouth thou hast sent forth with evil, And thy tongue joineth deceit together,

20 Thou sittest, against thy brother thou speakest, Against a son of thy mother givest slander.

21 These thou didst, and I kept silent, Thou hast thought that I am like thee, I reprove thee, and set in array before thine eyes.

22 Understand this, I pray you, Ye who are forgetting God, Lest I tear, and there is no deliverer.

23 He who is sacrificing praise honoureth Me, As to him who maketh a way, I cause him to look on the salvation of God!