1 And Eliphaz the Temanite made answer and said,

2 Will a wise man make answer with knowledge of no value, or will he give birth to the east wind?

3 Will he make arguments with words in which is no profit, and with sayings which have no value?

4 Truly, you make the fear of God without effect, so that the time of quiet worship before God is made less by your outcry.

5 For your mouth is guided by your sin, and you have taken the tongue of the false for yourself.

6 It is by your mouth, even yours, that you are judged to be in the wrong, and not by me; and your lips give witness against you.

7 Were you the first man to come into the world? or did you come into being before the hills?

8 Were you present at the secret meeting of God? and have you taken all wisdom for yourself?

9 What knowledge have you which we have not? is there anything in your mind which is not in ours?

10 With us are men who are grey-haired and full of years, much older than your father.

11 Are the comforts of God not enough for you, and the gentle word which was said to you?

12 Why is your heart uncontrolled, and why are your eyes lifted up;

13 So that you are turning your spirit against God, and letting such words go out of your mouth?

14 What is man, that he may be clean? and how may the son of woman be upright?

15 Truly, he puts no faith in his holy ones, and the heavens are not clean in his eyes;

16 How much less one who is disgusting and unclean, a man who takes in evil like water!

17 Take note and give ear to my words; and I will say what I have seen:

18 (The things which wise men have got from their fathers, and have not kept secret from us;

19 For only to them was the land given, and no strange people were among them:)

20 The evil man is in pain all his days, and the number of the years stored up for the cruel is small.

21 A sound of fear is in his ears; in time of peace destruction will come on him:

22 He has no hope of coming safe out of the dark, and his fate will be the sword;

23 He is wandering about in search of bread, saying, Where is it? and he is certain that the day of trouble is ready for him:

24 He is greatly in fear of the dark day, trouble and pain overcome him:

25 Because his hand is stretched out against God, and his heart is lifted up against the Ruler of all,

26 Running against him like a man of war, covered by his thick breastplate; even like a king ready for the fight,

27 Because his face is covered with fat, and his body has become thick;

28 And he has made his resting-place in the towns which have been pulled down, in houses where no man had a right to be, whose fate was to become masses of broken walls.

29 He does not get wealth for himself, and is unable to keep what he has got; the heads of his grain are not bent down to the earth.

30 He does not come out of the dark; his branches are burned by the flame, and the wind takes away his bud.

31 Let him not put his hope in what is false, falling into error: for he will get deceit as his reward.

32 His branch is cut off before its time, and his leaf is no longer green.

33 He is like a vine whose grapes do not come to full growth, or an olive-tree dropping its flowers.

34 For the band of the evil-doers gives no fruit, and the tents of those who give wrong decisions for reward are burned with fire.

35 Evil has made them with child, and they give birth to trouble; and the fruit of their body is shame for themselves.

1 Ê-li-pha, người Thê-man, đáp rằng:

2 Người khôn ngoan há đáp bằng lời tri thức hư không, Và phình bụng mình bằng gió đông sao?

3 Người há có nên lấy lời vô ích mà chữa mình, Dùng câu giảng luận vô dụng mà binh vực sao?.

4 Thật ông hủy điều kính sợ Đức chứa Trời, Ngăn trở sự suy gẫm trước mặt Ngài.

5 Vì sự gian ác ông dạy dỗ cho miệng mình nói, Và ông chọn lưỡi của kẻ quỉ quyệt.

6 Miệng ông định tội cho ông, chớ chẳng phải tôi; Và môi ông làm chứng dối nghịch cùng ông.

7 Có phải ông sanh ra đầu trước hết chăng? Há đã được dựng nên trước non núi sao?

8 Chớ thì ông có nghe điều bàn định trong ý nhiệm của Đức chúa Trời sao? Há chỉ một mình ông được khôn ngoan ư?

9 Ong biết chi, mà chúng tôi chẳng biết? Ong thông hiểu gì mà chúng tôi lại không thông hiểu?

10 Giữa vòng chúng tôi cũng có người tóc bạc, kẻ già cả, Được tuổi cao tác lớn hơn cha của ông.

11 Sự an ủy của Đức chúa Trời, và lời êm dịu nói cho ông nghe, Há là điều nhỏ mọn cho ông sao?

12 Nhân sao lòng ông bức tức, Và mắt ông ngó chớp lách?

13 Cớ gì mà tâm thần ông phản đối cùng Đức Chúa Trời, Khiến những lời dường ấy ra khỏi miệng ông?

14 Loài người là chi, mà lại là thanh sạch? Kẻ do người nữ sanh ra là gì, mà lại là công bình?

15 Kìa, Đức Chúa Trời không tin cậy các thánh đồ Ngài, Đến đỗi các từng trời cũng chẳng trong sạch trước mặt Ngài thay:

16 Phương chi một người gớm ghiếc và hư nát, Kẻ hay uống gian ác như nước!

17 Tôi sẽ dạy ông, ông hãy nghe tôi; Tôi sẽ thuật cho ông điều tôi đã thấy,

18 Là điều kẻ khôn ngoan tỏ ra theo tổ phụ mình, Không giấu giếm;

19 Xứ đã được ban cho chúng mà thôi, Không có người ngoại bang nào được vào giữa bọn họ:

20 Trọn đời người hung ác bị đau đớn cực lòng, Số ít năm để dành cho kẻ hà hiếp.

21 Tiếng hoảng kinh vang nơi lỗ tai người; Đương chừng lợi đặt, bẻ phá hoại sẽ xông vào người.

22 Người tưởng không ra khỏi tăm tối được, Và có gươm rình giết người đi.

23 Người đi chỗ nầy qua nơi nọ để tìm bánh, mà rằng: Bánh tìm ở đâu? Người biết rằng ngày tăm tối đã sẵn bên mình.

24 Sự gian nan buồn thảm làm cho người kinh hãi, Xông áp vào người như một vua sẵn sàng chinh chiến

25 Vì người có giơ tay lên chống cự Đức Chúa Trời, Và cư xử cách kiêu ngạo với Đấng Toàn năng.

26 Người núp dưới gu khiên, ngước thẳng cổ, và xông đến Chúa;

27 Vì người lấy sự phì béo che mặt mình, Làm cho hai hông mình ra mập mạp.

28 Người đã ở những thành bị phá hoại, Ở những nhà bỏ hoang, gần trở nên đổ đống;

29 Người sẽ không trở nên giàu; của cải người cũng sẽ chẳng bền lâu, Và sản nghiệp người sẽ chẳng lan ra trên đất.

30 Người sẽ chẳng được ra khỏi tối tăm; Ngọn lửa làm khô héo chồi của người, Và người sẽ bị hơi thở miệng Chúa đem đi mất.

31 Ngươi chớ nên cậy sự hư không mà bị lừa dối; Vì sự hư không sẽ là phần thưởng của người.

32 Sự nầy sẽ trọn vẹn trước nhựt kỳ người chưa xảy đến, Còn các nhành người sẽ chẳng xanh tươi.

33 Người bỏ quây trái cây xanh mình như một cây nho; Người làm rụng hoa mình như cây Ô li-ve.

34 Vì dòng dõi kẻ vô đạo không sanh sản, Lửa sẽ tiêu diệt nhà trại kẻ ăn hối lộ.

35 Họ thọ thai sự ác, bèn sanh ra điều hại tàn, Lòng họ sắm sẵn những chước gian.