1 Then Eliphaz the Temanite made answer and said,

2 Is it possible for a man to be of profit to God? No, for a man's wisdom is only of profit to himself.

3 Is it of any interest to the Ruler of all that you are upright? or is it of use to him that your ways are without sin?

4 Is it because you give him honour that he is sending punishment on you and is judging you?

5 Is not your evil-doing great? and there is no end to your sins.

6 For you have taken your brother's goods when he was not in your debt, and have taken away the clothing of those who have need of it.

7 You do not give water to the tired traveller, and from him who has no food you keep back bread.

8 For it was the man with power who had the land, and the man with an honoured name who was living in it.

9 You have sent widows away without hearing their cause, and you have taken away the support of the child who has no father.

10 For this cause nets are round your feet, and you are overcome with sudden fear.

11 Your light is made dark so that you are unable to see, and you are covered by a mass of waters.

12 Is not God as high as heaven? and see the stars, how high they are!

13 And you say, What knowledge has God? is he able to give decisions through the deep dark?

14 Thick clouds are covering him, so that he is unable to see; and he is walking on the arch of heaven.

15 Will you keep the old way by which evil men went?

16 Who were violently taken away before their time, who were overcome by the rush of waters:

17 Who said to God, Go away from us; and, What is the Ruler of all able to do to us?

18 Though he made their houses full of good things: but the purpose of the evil-doers is far from me!

19 The upright saw it and were glad: and those who had done no wrong made sport of them,

20 Saying, Truly, their substance is cut off, and their wealth is food for the fire.

21 Put yourself now in a right relation with him and be at peace: so will you do well in your undertakings.

22 Be pleased to take teaching from his mouth, and let his words be stored up in your heart.

23 If you come back to the Ruler of all, making yourself low before him; if you put evil far away from your tents;

24 And put your gold in the dust, even your gold of Ophir among the rocks of the valleys;

25 Then the Ruler of all will be your gold, and his teaching will be your silver;

26 For then you will have delight in the Ruler of all, and your face will be lifted up to God.

27 You will make your prayer to him, and be answered; and you will give effect to your oaths.

28 Your purposes will come about, and light will be shining on your ways.

29 For God makes low those whose hearts are lifted up, but he is a saviour to the poor in spirit.

30 He makes safe the man who is free from sin, and if your hands are clean, salvation will be yours.

1 Ê-li-pha, người Thê-man, bèn đáp rằng:

2 Loài người có ích lợi chi cho Đức Chúa Trời chăng? Người khôn ngoan chỉ ích lợi cho chính mình mình mà thôi.

3 Dầu ông công bình, Đấng Toàn năng có vui chi chăng? tánh hạnh ông trọn vẹn, ấy được ích lợi gì cho Ngài sao?

4 Có phải vì Ngài sợ ông nên Ngài trách phạt, Và xét đoán ông chăng?

5 Sự dữ của ông há chẳng phải lớn sao? Các tội ác ông há không phải vô cùng ư?

6 Vì ông đã lấy của cầm của anh em mình vô cớ, Và lột quần áo của kẻ bị trần truồng.

7 Ong không cho kẻ khát xin nước uống, Chẳng ban cho người đói bánh ăn.

8 Còn người cường thạnh, đất tất thuộc về người; Ai được nể vì đã ở tại đó.

9 Ong có đuổi kẻ góa bụa đi tay không, Bẻ gãy nơi nương nhờ của kẻ mồ côi.

10 Bởi cớ ấy, ông bị bẫy bao vây, Và sự kinh khủng thình lình làm ông rối cực;

11 Hoặc tối tăm ngăn cản cho ông không thấy, Và nước tràn chìm ngập ông.

12 Đức Chúa Trời há chẳng phải cao như các từng trời cao kia sao? Hãy xem chót các ngôi sao: cao biết bao nhiêu!

13 Còn ông nói: Đức Chúa Trời biết điều gì? Ngài có thể xét đoán ngang qua tăm tối đen kịch sao?

14 Đám mây mịt mịt che phủ Ngài, nên Ngài chẳng thấy; Ngài bước đi trên bầu các từng trời.

15 Ong sẽ giữ theo lối xưa, Mà các kẻ gian ác đã đi sao?

16 Chúng nó bị truất diệt trước kỳ định, Cái nền họ bị dòng nước đánh trôi đi;

17 Chúng nó nói với Đức Chúa Trời rằng: Chúa hãy lìa khỏi chúng tôi; Lại rằng: Đấng Toàn năng sẽ làm được gì cho chúng ta?

18 Dẫu vậy, Ngài có làm cho nhà họ đầy vật tốt: Nguyện các mưu chước kẻ ác hãy cách xa tôi!

19 Người công bình thấy điều đó, và vui mừng; Còn người vô tội sẽ nhạo báng chúng nó, mà rằng:

20 Kẻ dấy lên cùng chúng tôi quả hẳn bị diệt, Và kẻ sót lại của chúng lửa đã thiêu đốt đi.

21 Ay vậy, ông hãy hòa thuận với Ngài. Hãy ở bình an: nhờ đó phước hạnh sẽ giáng cho ông.

22 Hãy nhận lãnh luật pháp từ nơi miệng của Ngài. Và để các lời Ngài vào lòng của mình.

23 Nếu ông trở lại cùng Đấng Toàn năng, tất ông sẽ được lập lại. Nếu ông trừ bỏ sự gian ác khỏi trại mình,

24 Ném bửu vật mình vào bụi đất, Và quăng vàng Ô phia giữa các hòn đá của khe,

25 Thì Đấng Toàn năng sẽ là bửu vật của ông, Ngài sẽ là bạc quí cho ông.

26 Vì bấy giờ, ông sẽ được vui sướng nơi Đấng Toàn năng, Và được ngước mắt lên cùng Đức Chúa Trời.

27 Tôi sẽ cầu khẩn cùng Ngài, Ngài sẽ nghe lời mình, Và ông sẽ trả xong lời khẩn nguyện mình.

28 Nếu ông nhứt định việc gì, việc ấy chắc sẽ được thành; Anh sáng sẽ chói trên đường lối mình.

29 Khi người ta gây cho mình bị hạ xuống, thì ông sẽ nói rằng: Hãy chổi lên! Còn kẻ khiêm nhường Đức Chúa Trời sẽ cứu rỗi;

30 Đến đỗi Ngài sẽ giải cứu kẻ có tội; Thật, kẻ ấy sẽ nhờ sự thanh sạch của tay ông mà đước cứu.