1 And Job made answer and said,

2 Even today my outcry is bitter; his hand is hard on my sorrow.

3 If only I had knowledge of where he might be seen, so that I might come even to his seat!

4 I would put my cause in order before him, and my mouth would be full of arguments.

5 I would see what his answers would be, and have knowledge of what he would say to me.

6 Would he make use of his great power to overcome me? No, but he would give attention to me.

7 There an upright man might put his cause before him; and I would be free for ever from my judge.

8 See, I go forward, but he is not there; and back, but I do not see him;

9 I am looking for him on the left hand, but there is no sign of him; and turning to the right, I am not able to see him.

10 For he has knowledge of the way I take; after I have been tested I will come out like gold.

11 My feet have gone in his steps; I have kept in his way, without turning to one side or to the other.

12 I have never gone against the orders of his lips; the words of his mouth have been stored up in my heart.

13 But his purpose is fixed and there is no changing it; and he gives effect to the desire of his soul.

14 For what has been ordered for me by him will be gone through to the end: and his mind is full of such designs.

15 For this cause I am in fear before him, my thoughts of him overcome me.

16 For God has made my heart feeble, and my mind is troubled before the Ruler of all.

17 For I am overcome by the dark, and by the black night which is covering my face.

1 Gióp đáp rằng:

2 Cho đến ngày nay, sự than siết tôi hãy còn cay đắng, Tay đè trên tôi nặng hơn sự rên siết tôi.

3 Oi! Chớ chi tôi biết nơi nào tìm được Chúa, Hầu cho đi đến trước tòa của Ngài?

4 Tôi hẳn sẽ giãi bày duyên cớ tôi trước mặt Ngài, Và làm đầy miệng tôi những lý luận.

5 Tôi sẽ biết các lời Ngài đáp lại cho tôi, Và hiểu điều Ngài muốn phán cùng tôi.

6 Chúa há sẽ lấy quyền năng lớn lao Ngài mà tranh luận với tôi sao? Không, Ngài sẽ chú ý về tôi.

7 Tại đó người ngay thẳng sẽ luận biện với Ngài, Và tôi được thoát khỏi kẻ đoán xét tôi đến mãi mãi.

8 Nầy, tôi đi tới trước, nhưng không có Ngài tại đó; Tôi đi lại sau, song tôi cũng chẳng nhìn thấy Ngài;

9 Qua phía tả, khi Ngài đương làm công việc đó, song tôi không phân biệt Ngài được; Ngài ẩn tại phía hữu, nên tôi chẳng thấy Ngài.

10 Nhưng Chúa biết con đường tôi đi; Khi Ngài đã thử rèn tôi, tôi sẽ ra như vàng.

11 Chơn tôi bén theo bước Chúa; Tôi giữ đi theo đường Ngài, chẳng hề sai lệch.

12 Tôi chẳng hề lìa bỏ các điều răn của môi Ngài, Vẫn vâng theo lời của miệng Ngài hơn là ý muốn lòng tôi.

13 Nhưng Chúa đã một ý nhứt định, ai làm cho Ngài đổi được? Điều gì lòng Ngài muốn, ắt Ngài làm cho thành:

14 Điều Ngài đã nhứt định cho tôi, tất Ngài sẽ làm cho xong: Trong lòng Ngài còn có lắm điều khác giống như vậy.

15 Bởi cớ ấy, tôi kinh khủng trước mặt Ngài; Khi nào tôi tưởng đến, bèn sợ hãi Ngài.

16 Vì Đức Chúa Trời khiến lòng tôi bủn rủn, Đấng Toàn năng làm cho tôi hoảng sợ;

17 Vì tôi chẳng sợ sệt bởi sự tối tăm, Cũng chẳng sợ hãi vì u ám mù mịt che phủ mặt tôi.