1 Why are times not stored up by the Ruler of all, and why do those who have knowledge of him not see his days?

2 The landmarks are changed by evil men, they violently take away flocks, together with their keepers.

3 They send away the ass of him who has no father, they take the widow's ox for debt.

4 The crushed are turned out of the way; all the poor of the earth go into a secret place together.

5 Like asses in the waste land they go out to their work, looking for food with care; from the waste land they get bread for their children.

6 They get mixed grain from the field, and they take away the late fruit from the vines of those who have wealth.

7 They take their rest at night without clothing, and have no cover in the cold.

8 They are wet with the rain of the mountains, and get into the cracks of the rock for cover.

9 The child without a father is forced from its mother's breast, and they take the young children of the poor for debt.

10 Others go about without clothing, and though they have no food, they get in the grain from the fields.

11 Between the lines of olive-trees they make oil; though they have no drink, they are crushing out the grapes.

12 From the town come sounds of pain from those who are near death, and the soul of the wounded is crying out for help; but God does not take note of their prayer.

13 Then there are those who are haters of the light, who have no knowledge of its ways, and do not go in them.

14 He who is purposing death gets up before day, so that he may put to death the poor and those in need.

15 And the man whose desire is for the wife of another is waiting for the evening, saying, No eye will see me; and he puts a cover on his face. And in the night the thief goes about;

16 In the dark he makes holes in the walls of houses: in the daytime they are shutting themselves up, they have no knowledge of the light.

17 For the middle of the night is as morning to them, they are not troubled by the fear of the dark.

18 They go quickly on the face of the waters; their heritage is cursed in the earth; the steps of the crusher of grapes are not turned to their vine-garden.

19 Snow waters become dry with the heat: so do sinners go down into the underworld.

20 The public place of his town has no more knowledge of him, and his name has gone from the memory of men: he is rooted up like a dead tree.

21 He is not kind to the widow, and he has no pity for her child.

22 But God by his power gives long life to the strong; he gets up again, though he has no hope of life.

23 He takes away his fear of danger and gives him support; and his eyes are on his ways.

24 For a short time they are lifted up; then they are gone; they are made low, they are pulled off like fruit, and like the heads of grain they are cut off.

25 And if it is not so, now, who will make it clear that my words are false, and that what I say is of no value?

1 Nhân vì Đấng Toàn năng đã định kỳ phạt ác, Cớ sao Ngài không khiến kẻ nhận biết Ngài được thấy ngày ấy?

2 Có người dời sụt mộc giới, An cắp bầy chiên, rồi dẫn cho ăn.

3 Chúng cướp dẫn lừa của kẻ mồ côi, Lấy bò của người góa bụa làm của cầm.

4 Chúng khiến kẻ nghèo lìa bỏ đường chánh đáng, Kẻ khốn cùng của thế gian đồng nhau đi ẩn tránh.

5 Kìa, vừa sớm mai chúng đi ra làm công việc mình, Tìm lương thực mình, như lừa rừng nơi đồng vắng; Đồng vắng cấp thực vật cho con cái chúng nó.

6 Chúng nó thâu góp rơm cỏ tại trong đồng ruộng, Mót trái nho trong vườn của kẻ là ác.

7 Trọn đêm chúng nó nằm trần truồng không quần áo, Và chẳng có mềm đắp khỏi lạnh.

8 Chúng nó bị dầm mưa núi, Không nơi đụt, bèn nép mình vào hòn đá.

9 Có người cướp kẻ mồ côi cha còn bú; Bắt thế chưng áo trên mình kẻ nghèo;

10 Đến đỗi người nghèo phải đi trần không áo, Vác những bó lúa, mà bị đói.

11 Chúng ép dầu trong kho chủ mình, Đạp trái nho nơi thùng, mà bị khát.

12 Từ trong thành nổi lên tiếng thở than của người ta, Linh hồn kẻ bị thương kêu van; Song Đức Chúa Trời không kể đến tội ác vẫn phạm tại đó.

13 Cũng có kẻ khác thù nghịch với ánh sáng; Không biết đạo của ánh sáng, Và chẳng đi trong con đường nó.

14 Vừa rạng ngày kẻ giết người chổi dậy, Giết kẻ nghèo khổ và túng cùng; Còn ban đêm nó như kẻ trộm.

15 Mắt kẻ hành dâm cũng trông ngóng khi chập tối, Mà nói rằng: "Chẳng một mắt ai sẽ thấy tôi", Và nó che kín mặt mình.

16 Đương đêm tối tăm chúng nó khoét nhà, Ban ngày lại rút ẩn mất; Chúng nó chẳng biết ánh sáng.

17 Buổi sáng vốn là bóng chết cho chúng nó thay thảy, Vì chúng nó biết sự kinh hãi về bóng sự chết,

18 Chúng nó qua chong chóng như vật nhẹ trôi nơi mặt nước; Phần nghiệp họ bị rủa sả tại trên đất; Chẳng còn trở về lối vườn nho nữa.

19 Sự khô hạn và sự nắng tiêu tan nước tuyết đi; âm phủ cũng làm như vậy cho những kẻ có tội.

20 Lòng mẹ sẽ quên chúng nó đi; Các sâu bọ ăn ngon chúng nó; Người ta không còn nhớ họ nữa; Và sự gian ác sẽ bị bẻ gẫy ra như cây cối.

21 Chúng nó cướp giựt người đờn bà son sẻ, không sanh con, Chẳng làm điều lành cho người góa bụa.

22 Song Đức Chúa Trời lấy quyền năng Ngài mà bảo toàn người thế lực; Ngài đỡ lên kẻ hết trông được bảo tồn mạng sống mình.

23 Đức Chúa Trời ban cho chúng sự vững vàng, chúng nương cậy nơi sự ấy; Nhưng con mắt Ngài coi chừng đường lối của chúng.

24 Chúng được cao trọng; đoạn một ít lâu, chẳng còn nữa. Chúng ngã xuống, bị cất đem đi như mọi người khác; Họ bị cắt như ngọn gié lúa vậy.

25 Nếu điều đó chẳng vậy, ai bắt lẽ tôi nói dối, Và diệt lời giảng luận tôi ra hư không?