1 Đức Chúa Trời thật đãi Y-sơ-ra-ên cách tốt lành, Tức là những người có lòng trong sạch.

2 Còn về phần tôi, chơn tôi đã gần vấp, Xuýt chút bước tôi phải trợt.

3 Vì khi tôi thấy sự hưng thạnh của kẻ ác, Thì có lòng ganh ghét kẻ kiêu ngạo.

4 Vì trong cơn chết chúng nó chẳng bị đau đớn; Sức lực của chúng nó vẫn danh dự.

5 Chúng nó chẳng bị nạn khổ như người khác, Cũng không bị tai họa như người đời.

6 Bởi cớ ấy sự kiêu ngạo làm cây kiền cho cổ chúng nó; Sự hung bạo bao phủ chúng nó như cái áo.

7 Mắt chúng nó lộ ra trong mỡ; Tư tưởng lòng chúng nó tuôn tràn ra.

8 Chúng nó nhạo báng, nói về sự hà hiếp cách hung ác: Chúng nó nói cách cao kỳ.

9 Miệng thì nói hành thiên thượng, Còn lưỡi lại phao vu thế gian.

10 Vì cớ ấy dân sự Ngài xây về hướng đó, Và chúng nó uống nước cạn chén.

11 Chúng nó rằng: Làm sao Đức Chúa Trời biết được? Há có sự tri thức nơi Đấng Chí cao sao?

12 Kìa là những kẻ ác, Chúng nó bình an vô sự luôn luôn, nên của cải chúng nó thêm lên.

13 Tôi đã làm cho lòng tôi tinh sạch, Và rửa tay tôi trong sự vô tội, việc ấy thật lấy làm luống công;

14 Vì hằng ngày tôi phải gian nan, Mỗi buổi mai tôi bị sửa phạt.

15 Nếu tôi có nói rằng: Ta sẽ nói như vậy; At tôi đã phạm bất-trung cùng dòng dõi con cái Chúa.

16 Khi tôi suy gẫm để hiểu biết điều ấy, Bèn thấy là việc cực nhọc quá cho tôi,

17 Cho đến khi tôi vào nơi thánh của Đức Chúa Trời, Suy lượng về sự cuối cùng của chúng nó.

18 Chúa thật đặt chúng nó tại nơi trơn trợt, Khiến cho chúng nó hư nát.

19 Ua kìa, chúng nó bị hủy diệt trong một lát! Chúng nó vì kinh khiếp mà phải tiêu hao hết trọi.

20 Hỡi Chúa, người ta khinh dể chiêm bao khi tỉnh thức thể nào, Chúa khi tỉnh thức cũng sẽ khinh dể hình dáng chúng nó thể ấy.

21 Khi lòng tôi chua xót, Và dạ tôi xôn xao,

22 Thì bấy giờ tôi ở ngu muội, chẳng hiểu biết gì; Trước mặt Chúa tôi ở khác nào một thú vật vậy.

23 Song tôi cứ ở cùng Chúa luôn luôn: Chúa đã nắm lấy tay hữu tôi.

24 Chúa sẽ dùng sự khuyên dạy mà dẫn dắt tôi, Rồi sau tiếp rước tôi trong sự vinh hiển.

25 Ở trên trời tôi có ai trừ ra Chúa? Còn dưới đất tôi chẳng ước ao người nào khác hơn Chúa.

26 Thịt và lòng tôi bị tiêu hao; Nhưng Đức Chúa Trời là sức lực của lòng tôi, và là phần tôi đến đời đời.

27 Vì, kìa, những kẻ xa Chúa sẽ hư mất; Chúa sẽ hủy diệt hết thảy kẻ nào thông dâm, xây bỏ Chúa.

28 Nhưng lấy làm tốt thay cho tôi đến gần Đức Chúa Trời; Tôi nhờ Chúa Giê-hô-va làm nơi nương náu mình, Đặng thuật lại hất thảy các công việc Ngài.

1 (72:1) Псалом Асафа. Как благ Бог к Израилю, к чистым сердцем!

2 (72:2) А я – едва не пошатнулись ноги мои, едва не поскользнулись стопы мои, –

3 (72:3) я позавидовал безумным, видя благоденствие нечестивых,

4 (72:4) ибо им нет страданий до смерти их, и крепки силы их;

5 (72:5) на работе человеческой нет их, и с [прочими] людьми не подвергаются ударам.

6 (72:6) От того гордость, как ожерелье, обложила их, и дерзость, [как] наряд, одевает их;

7 (72:7) выкатились от жира глаза их, бродят помыслы в сердце;

8 (72:8) над всем издеваются, злобно разглашают клевету, говорят свысока;

9 (72:9) поднимают к небесам уста свои, и язык их расхаживает по земле.

10 (72:10) Потому туда же обращается народ Его, и пьют воду полною чашею,

11 (72:11) и говорят: "как узнает Бог? и есть ли ведение у Вышнего?"

12 (72:12) И вот, эти нечестивые благоденствуют в веке сем, умножают богатство.

13 (72:13) так не напрасно ли я очищал сердце мое и омывал в невинности руки мои,

14 (72:14) и подвергал себя ранам всякий день и обличениям всякое утро?

15 (72:15) [Но] если бы я сказал: "буду рассуждать так", – то я виновен был бы пред родом сынов Твоих.

16 (72:16) И думал я, как бы уразуметь это, но это трудно было в глазах моих,

17 (72:17) доколе не вошел я во святилище Божие и не уразумел конца их.

18 (72:18) Так! на скользких путях поставил Ты их и низвергаешь их в пропасти.

19 (72:19) Как нечаянно пришли они в разорение, исчезли, погибли от ужасов!

20 (72:20) Как сновидение по пробуждении, так Ты, Господи, пробудив [их], уничтожишь мечты их.

21 (72:21) Когда кипело сердце мое, и терзалась внутренность моя,

22 (72:22) тогда я был невежда и не разумел; как скот был я пред Тобою.

23 (72:23) Но я всегда с Тобою: Ты держишь меня за правую руку;

24 (72:24) Ты руководишь меня советом Твоим и потом примешь меня в славу.

25 (72:25) Кто мне на небе? и с Тобою ничего не хочу на земле.

26 (72:26) Изнемогает плоть моя и сердце мое: Бог твердыня сердца моего и часть моя вовек.

27 (72:27) Ибо вот, удаляющие себя от Тебя гибнут; Ты истребляешь всякого отступающего от Тебя.

28 (72:28) А мне благо приближаться к Богу! На Господа Бога я возложил упование мое, чтобы возвещать все дела Твои.