1 Hỡi dân sự ta, hãy lắng tai nghe luật pháp ta; Hãy nghiêng tai qua nghe lời của miệng ta.
2 Ta sẽ mở miệng ra nói thí dụ, Bày ra những câu đố của đời xưa,
3 Mà chúng ta đã nghe biết, Và tổ phụ chúng ta đã thuật lại cho chúng ta.
4 Chúng ta sẽ chẳng giấu các điều ấy cùng con cháu họ, Bèn sẽ thuật lại cho dòng dõi hậu lai những sự ngợi khen Đức Giê-hô-va, Quyền năng Ngài, và công việc lạ lùng mà Ngài đã làm.
5 Ngài đã lập chứng cớ nơi Gia-cốp, Định luật pháp trong Y-sơ-ra-ên, Truyền dặn tổ phụ chúng ta phải dạy nó lại cho con cháu mình;
6 Hầu cho dòng dõi hậu lai, tức là con cái sẽ sanh, Được biết những điều đó, Rồi phiên chúng nó truyền lại cho con cháu mình;
7 Hầu cho chúng nó để lòng trông cậy nơi Đức Chúa Trời, Không hề quên các công việc Ngài, Song gìn giữ các điều răn của Ngài,
8 Để chúng nó chẳng như tổ phụ mình, Chẳng dọn lòng cho chánh-đáng, Có tâm thần không trung tín cùng Đức Chúa Trời.
9 Con cháu Ep-ra-im cầm binh khí và giương cung, Có xây lưng lại trong ngày chiến trận.
10 Chúng nó không gìn giữ giao ước của Đức Chúa Trời, Cũng không chịu đi theo luật pháp Ngài,
11 Quên những việc làm của Ngài, Và các công tác lạ lùng mà Ngài đã tỏ cho chúng nó thấy.
12 Tại trong xứ Ê-díp-tô, nơi đồng bằng Xô-an, Ngài làm những phép lạ trước mặt tổ phụ chúng nó.
13 Ngài rẽ biển ra, làm cho họ đi ngang qua, Khiến nước dựng lên như một đống.
14 Ngài dẫn dắt họ, ban ngày bằng áng mây, Trọn đêm bằng ánh sáng lửa.
15 Ngài bửa hòn đá ra trong đồng vắng, Ban cho họ uống nước nhiều như từ vực sâu ra.
16 Ngài cũng khiến suối từ hòn đá phun ra, Và làm cho nước chảy ra như sông.
17 Dầu vậy, họ cứ phạm tội của Ngài, Phản nghịch cùng Đấng Chí cao trong đồng vắng.
18 Trong lòng họ thử Đức Chúa Trời, Mà cầu xin đồ ăn theo tình dục mình.
19 Họ nói nghịch cùng Đức Chúa Trời, Mà rằng: Đức Chúa Trời há có thể dọn bàn nơi đồng vắng sao?
20 Kìa, Ngài đã đập hòn đá, nước bèn phun ra, Dòng chảy tràn; Ngài há cũng có thể ban bánh sao? Ngài há sẽ sắm sửa thịt cho dân Ngài ư?
21 Vì vậy Đức Giê-hô-va có nghe bèn nổi giận; Có lửa cháy nghịch cùng Gia-cốp, Sự giận nổi lên cùng Y-sơ-ra-ên;
22 Bởi vì chúng nó không tin Đức Chúa Trời, Cùng chẳng nhờ cậy sự cứu rỗi của Ngài.
23 Dầu vậy, Ngài khiến các từng mây trên cao, Và mở các cửa trên trời,
24 Cho mưa ma-na xuống trên họ đặng ăn, Và ban cho lúa mì từ trên trời.
25 Người ta ăn bánh của kẻ mạnh dạn; Ngài gởi cho họ đồ ăn danh dự.
26 Ngài khiến gió đông thổi trên trời, Nhờ quyền năng mình Ngài dẫn gió nam.
27 Ngài khiến mưa thịt trên chúng nó như bụi tro, Và chim có cánh cũng nhiều như cát biển;
28 Ngài làm các vật đó sa xuống giữa trại quân, Khắp xung quanh nơi ở chúng nó.
29 Như vậy chúng nó ăn, được no nê chán lán, Ngài ban cho chúng nó điều chúng nó ước ao.
30 Chúng nó chưa xây khỏi điều mình ước ao, Vật thực hãy còn trong miệng chúng nó,
31 Bèn có cơn giận của Đức Chúa Trời nổi lên cùng chúng nó, Giết những kẻ béo hơn hết, Đánh hạ những người trai trẻ của Y-sơ-ra-ên.
32 Mặc dầu các sự ấy, chúng nó còn phạm tội, Không tin các công việc lạ lùng của Ngài.
33 Vì cớ ấy Ngài làm cho các ngày chúng nó tan ra hư không, Dùng sự kinh khiếp làm tiêu các năm chúng nó.
34 Khi Ngài đánh giết chúng nó, chúng nó bèn cầu hỏi Ngài, Trở lại tìm cầu Đức Chúa Trời cách sốt sắng.
35 Chúng nó bèn nhớ lại rằng Đức Chúa Trời là hòn đá của mình, Đức Chúa Trời Chí cao là Đấng cứu chuộc mình.
36 Nhưng chúng nó lấy miệng dua nịnh Ngài, Dùng lưỡi mình nói dối với Ngài.
37 Vì lòng chúng nó chẳng khắn khít cùng Ngài, Chúng nó cũng không trung tín trong sự giao ước Ngài.
38 Nhưng Ngài, vì lòng thương xót, tha tội ác cho, chẳng hủy diệt chúng nó: Thật, nhiều khi Ngài xây cơn giận Ngài khỏi, chẳng nổi giận đến cực kỳ.
39 Ngài nhớ lại chúng nó chẳng qua là xác thịt, Một hơi thở qua, rồi không trở lại.
40 Biết mấy lần chúng nó phản nghịch cùng Ngài nơi đồng vắng, Và làm phiền Ngài trong chỗ vắng vẻ!
41 Chúng nó lại thử Đức Chúa Trời, Trêu chọc Đấng thánh của Y-sơ-ra-ên.
42 Chúng nó không nhớ lại tay của Ngài, Hoặc ngày Ngài giải cứu chúng nó khỏi kẻ hà hiếp;
43 Thể nào Ngài đặt các dấu lạ mình tại Ê-díp-tô, Và những phép kỳ mình trong đồng Xô-an;
44 Đổi ra huyết các sông Và các dòng nước chúng nó, đến đỗi không thế uống được.
45 Ngài sai muỗi cắn nuốt họ, Và ếch làm hại chúng nó;
46 Cũng phó hoa lợi chúng nó cho châu chấu, Nộp bông trái công lao họ cho cào cào.
47 Ngài phá vườn nho chúng nó bằng mưa đá, Hủy cây sung họ bằng tuyết giá;
48 Cũng phó trâu bò chúng nó cho mưa đá, Và nộp bầy chiên họ cho sấm sét.
49 Ngài thả nghịch chúng nó cơn giận dữ Ngài, Sự thạnh nộ, sự nóng nả, và gian truân, Tức là một lũ sứ tai họa.
50 Ngài mở lối cho cơn giận Ngài, Chẳng dong thứ linh hồn họ khỏi chết, Bèn phó mạng sống chúng nó cho dịch hạch;
51 Cũng đánh giết mọi con đầu lòng trong Ê-díp-tô, Tức là cường-tráng sanh đầu ở trong các trại Cham.
52 Đoạn Ngài đem dân sự Ngài ra như con chiên. Dẫn dắt họ trong đồng vắng như một bầy chiên.
53 Ngài dẫn chúng nó bình an vô sự, chúng nó chẳng sợ chi: Còn biển lấp lại những kẻ thù nghịch họ.
54 Ngài đưa họ đến bờ cõi thánh Ngài, Tức đến núi mà tay hữu Ngài đã được.
55 Ngài cũng đuổi các dân khỏi trước mặt chúng nó, Bắt thăm và chia xứ làm sản nghiệp cho họ, Khiến các chi phái Y-sơ-ra-ên ở trong trại của các dân ấy.
56 Dầu vậy, chúng nó thử và phản nghịch Đức Chúa Trời Chí cao, Không giữ các chứng cớ của Ngài;
57 Nhưng trở lòng, ở bất trung như các tổ phụ mình: Chúng nó sịa như cây cung sai lệch.
58 Nhơn vì các nơi cao, chúng nó chọc giận Ngài, Giục Ngài phân bì tại vì những tượng chạm.
59 Khi Đức Chúa Trời nghe điều ấy, bèn nổi giận, Gớm ghiếc Y-sơ-ra-ên quá đỗi;
60 Đến nỗi bỏ đền tạm tại Si-lô, Tức là trại Ngài đã dựng giữa loài người;
61 Phó sức lực Ngài bị dẫn tù, Và nộp vinh hiển Ngài vào tay cừu địch.
62 Ngài cũng phó dân sự Ngài cho bị thanh gươm, Và nổi giận cùng cơ nghiệp mình.
63 Lửa thiêu nuốt những gã trai trẻ họ, Còn các nữ đồng trinh không có ai hát nghinh thú.
64 Những thầy tế lễ họ bị gươm sa ngã, Song các người góa bụa không than khóc.
65 Bấy giờ Chúa tỉnh thức như người khỏi giấc ngủ, Khác nào kẻ mạnh dạn reo la vì cớ rượu.
66 Ngài hãm đánh những kẻ cừu địch lui lại, Làm cho chúng nó bị sỉ nhục đời đời.
67 Vả lại, Ngài từ chối trại Giô-sép, Cũng chẳng chọn chi phái Ep-ra-im;
68 Bèn chọn chi phái Giu-đa, Là núi Si-ôn mà Ngài yêu mến.
69 Ngài xây đền thánh Ngài giống như nơi rất cao, Khác nào trái đất mà Ngài đã sáng lập đời đời.
70 Ngài cũng chọn Đa-vít là tôi tớ Ngài, Bắt người từ các chuồng chiên:
71 Ngài đem người khỏi bên các chiên cho bú, Đặng người chăn giữ Gia-cốp, là dân sự Ngài, Và Y-sơ-ra-ên, là cơ nghiệp Ngài.
72 Như vậy, người chăn giữ họ theo sự thanh liêm lòng người, Và lấy sự khôn khéo tay mình mà dẫn dắt họ.
1 (77:1) Учение Асафа. Внимай, народ мой, закону моему, приклоните ухо ваше к словам уст моих.
2 (77:2) Открою уста мои в притче и произнесу гадания из древности.
3 (77:3) Что слышали мы и узнали, и отцы наши рассказали нам,
4 (77:4) не скроем от детей их, возвещая роду грядущему славу Господа, и силу Его, и чудеса Его, которые Он сотворил.
5 (77:5) Он постановил устав в Иакове и положил закон в Израиле, который заповедал отцам нашим возвещать детям их,
6 (77:6) чтобы знал грядущий род, дети, которые родятся, и чтобы они в свое время возвещали своим детям, –
7 (77:7) возлагать надежду свою на Бога и не забывать дел Божиих, и хранить заповеди Его,
8 (77:8) и не быть подобными отцам их, роду упорному и мятежному, неустроенному сердцем и неверному Богу духом своим.
9 (77:9) Сыны Ефремовы, вооруженные, стреляющие из луков, обратились назад в день брани:
10 (77:10) они не сохранили завета Божия и отреклись ходить в законе Его;
11 (77:11) забыли дела Его и чудеса, которые Он явил им.
12 (77:12) Он пред глазами отцов их сотворил чудеса в земле Египетской, на поле Цоан:
13 (77:13) разделил море, и провел их чрез него, и поставил воды стеною;
14 (77:14) и днем вел их облаком, а во всю ночь светом огня;
15 (77:15) рассек камень в пустыне и напоил их, как из великой бездны;
16 (77:16) из скалы извел потоки, и воды потекли, как реки.
17 (77:17) Но они продолжали грешить пред Ним и раздражать Всевышнего в пустыне:
18 (77:18) искушали Бога в сердце своем, требуя пищи по душе своей,
19 (77:19) и говорили против Бога и сказали: "может ли Бог приготовить трапезу в пустыне?"
20 (77:20) Вот, Он ударил в камень, и потекли воды, и полились ручьи. "Может ли Он дать и хлеб, может ли приготовлять мясо народу Своему?"
21 (77:21) Господь услышал и воспламенился гневом, и огонь возгорелся на Иакова, и гнев подвигнулся на Израиля
22 (77:22) за то, что не веровали в Бога и не уповали на спасение Его.
23 (77:23) Он повелел облакам свыше и отверз двери неба,
24 (77:24) и одождил на них манну в пищу, и хлеб небесный дал им.
25 (77:25) Хлеб ангельский ел человек; послал Он им пищу до сытости.
26 (77:26) Он возбудил на небе восточный ветер и навел южный силою Своею
27 (77:27) и, как пыль, одождил на них мясо и, как песок морской, птиц пернатых:
28 (77:28) поверг их среди стана их, около жилищ их, –
29 (77:29) и они ели и пресытились; и желаемое ими дал им.
30 (77:30) Но еще не прошла прихоть их, еще пища была в устах их,
31 (77:31) гнев Божий пришел на них, убил тучных их и юношей Израилевых низложил.
32 (77:32) При всем этом они продолжали грешить и не верили чудесам Его.
33 (77:33) И погубил дни их в суете и лета их в смятении.
34 (77:34) Когда Он убивал их, они искали Его и обращались, и с раннего утра прибегали к Богу,
35 (77:35) и вспоминали, что Бог – их прибежище, и Бог Всевышний – Избавитель их,
36 (77:36) и льстили Ему устами своими и языком своим лгали пред Ним;
37 (77:37) сердце же их было неправо пред Ним, и они не были верны завету Его.
38 (77:38) Но Он, Милостивый, прощал грех и не истреблял их, многократно отвращал гнев Свой и не возбуждал всей ярости Своей:
39 (77:39) Он помнил, что они плоть, дыхание, которое уходит и не возвращается.
40 (77:40) Сколько раз они раздражали Его в пустыне и прогневляли Его в [стране] необитаемой!
41 (77:41) и снова искушали Бога и оскорбляли Святаго Израилева,
42 (77:42) не помнили руки Его, дня, когда Он избавил их от угнетения,
43 (77:43) когда сотворил в Египте знамения Свои и чудеса Свои на поле Цоан;
44 (77:44) и превратил реки их и потоки их в кровь, чтобы они не могли пить;
45 (77:45) послал на них насекомых, чтобы жалили их, и жаб, чтобы губили их;
46 (77:46) земные произрастения их отдал гусенице и труд их – саранче;
47 (77:47) виноград их побил градом и сикоморы их – льдом;
48 (77:48) скот их предал граду и стада их – молниям;
49 (77:49) послал на них пламень гнева Своего, и негодование, и ярость и бедствие, посольство злых ангелов;
50 (77:50) уравнял стезю гневу Своему, не охранял души их от смерти, и скот их предал моровой язве;
51 (77:51) поразил всякого первенца в Египте, начатки сил в шатрах Хамовых;
52 (77:52) и повел народ Свой, как овец, и вел их, как стадо, пустынею;
53 (77:53) вел их безопасно, и они не страшились, а врагов их покрыло море;
54 (77:54) и привел их в область святую Свою, на гору сию, которую стяжала десница Его;
55 (77:55) прогнал от лица их народы и землю их разделил в наследие им, и колена Израилевы поселил в шатрах их.
56 (77:56) Но они еще искушали и огорчали Бога Всевышнего, и уставов Его не сохраняли;
57 (77:57) отступали и изменяли, как отцы их, обращались назад, как неверный лук;
58 (77:58) огорчали Его высотами своими и истуканами своими возбуждали ревность Его.
59 (77:59) Услышал Бог и воспламенился гневом и сильно вознегодовал на Израиля;
60 (77:60) отринул жилище в Силоме, скинию, в которой обитал Он между человеками;
61 (77:61) и отдал в плен крепость Свою и славу Свою в руки врага,
62 (77:62) и предал мечу народ Свой и прогневался на наследие Свое.
63 (77:63) Юношей его поедал огонь, и девицам его не пели брачных песен;
64 (77:64) священники его падали от меча, и вдовы его не плакали.
65 (77:65) Но, как бы от сна, воспрянул Господь, как бы исполин, побежденный вином,
66 (77:66) и поразил врагов его в тыл, вечному сраму предал их;
67 (77:67) и отверг шатер Иосифов и колена Ефремова не избрал,
68 (77:68) а избрал колено Иудино, гору Сион, которую возлюбил.
69 (77:69) И устроил, как небо, святилище Свое и, как землю, утвердил его навек,
70 (77:70) и избрал Давида, раба Своего, и взял его от дворов овчих
71 (77:71) и от доящих привел его пасти народ Свой, Иакова, и наследие Свое, Израиля.
72 (77:72) И он пас их в чистоте сердца своего и руками мудрыми водил их.