1 Hỡi Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời, sự báo thù thuộc về Ngài, Hỡi Đức Chúa Trời, sự báo thù thuộc về Ngài, xin hãy sáng rực rỡ Chúa ra.

2 Hỡi quan xét thế gian, hãy chổi dậy, Báo trả xứng đáng cho kẻ kiêu ngạo.

3 Hỡi Đức Giê-hô-va, kẻ ác sẽ được thắng cho đến chừng nào?

4 Chúng nó buông lời nói cách xấc xược. Những kẻ làm ác đều phô mình.

5 Hãy Đức Giê-hô-va, chúng nó chà nát dân sự Ngài, Làm khổ sở cho cơ nghiệp Ngài.

6 Chúng nó giết người góa bụa, kẻ khách, Và làm chết những kẻ mồ côi.

7 Chúng nó rằng: Đức Giê-hô-va sẽ không thấy đâu, Đức Chúa Trời của Gia-cốp chẳng để ý vào.

8 Hỡi người u mê trong dân, khá xem xét; Hỡi kẻ ngu dại, bao giờ các ngươi mới khôn ngoan?

9 Đấng đã gắn tai há sẽ chẳng nghe sao? Đấng đã nắn con mắt há sẽ chẳng thấy ư?

10 Đấng sửa phạt các nước há sẽ chẳng phạt sao? Ay là Đấng dạy sự tri thức cho loài người.

11 Đức Giê-hô-va biết rằng tư tưởng loài người Chỉ là hư không.

12 Hỡi Đức Giê-hô-va, phước cho người nào Ngài sửa phạt, Và dạy luật pháp Ngài cho,

13 Để ban cho người ấy được an nghỉ trong ngày hoạn nạn, Cho đến khi hầm đã đào xong cho những kẻ ác.

14 Vì Đức Giê-hô-va không lìa dân sự Ngài, Cũng chẳng bỏ cơ nghiệp Ngài.

15 Vì sự đoán xét sẽ trở về công bình, Phàm kẻ nào có lòng ngay thẳng sẽ theo.

16 Ai sẽ vì tôi dấy lên nghịch kẻ dữ? Ai sẽ đứng binh vực tôi đối cùng kẻ làm ác?

17 Nếu Đức Giê-hô-va không giúp đỡ tôi, Ít nữa linh hồn tôi đã ở nơi nín lặng.

18 Hỡi Đức Giê-hô-va, khi tôi nói: Chơn tôi trợt, Thì sự nhơn từ Ngài nâng đỡ tôi.

19 Khi tư tưởng bộn bề trong lòng tôi, Thì sự an ủi Ngài làm vui vẻ linh hồn tôi.

20 Ngôi kẻ ác nhờ luật pháp toan sự thiệt hại, Há sẽ giao thông với Chúa sao?

21 Chúng nó hiệp nhau lại nghịch linh hồn người công bình, Và định tội cho huyết vô tội.

22 Nhưng Đức Giê-hô-va là nơi ẩn náu cao của tôi; Đức Chúa Trời tôi là hòn đá, tức nơi tôi nương náu mình.

23 Ngài làm cho sự gian ác chúng nó đổ lại trên chúng nó, Và diệt chúng nó trong sự hung dữ chúng nó; Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi sẽ diệt chúng nó.

1 (93:1) Боже отмщений, Господи, Боже отмщений, яви Себя!

2 (93:2) Восстань, Судия земли, воздай возмездие гордым.

3 (93:3) Доколе, Господи, нечестивые, доколе нечестивые торжествовать будут?

4 (93:4) Они изрыгают дерзкие речи; величаются все делающие беззаконие;

5 (93:5) попирают народ Твой, Господи, угнетают наследие Твое;

6 (93:6) вдову и пришельца убивают, и сирот умерщвляют

7 (93:7) и говорят: "не увидит Господь, и не узнает Бог Иаковлев".

8 (93:8) Образумьтесь, бессмысленные люди! когда вы будете умны, невежды?

9 (93:9) Насадивший ухо не услышит ли? и образовавший глаз не увидит ли?

10 (93:10) Вразумляющий народы неужели не обличит, – Тот, Кто учит человека разумению?

11 (93:11) Господь знает мысли человеческие, что они суетны.

12 (93:12) Блажен человек, которого вразумляешь Ты, Господи, и наставляешь законом Твоим,

13 (93:13) чтобы дать ему покой в бедственные дни, доколе нечестивому выроется яма!

14 (93:14) Ибо не отринет Господь народа Своего и не оставит наследия Своего.

15 (93:15) Ибо суд возвратится к правде, и за ним [последуют] все правые сердцем.

16 (93:16) Кто восстанет за меня против злодеев? кто станет за меня против делающих беззаконие?

17 (93:17) Если бы не Господь был мне помощником, вскоре вселилась бы душа моя в [страну] молчания.

18 (93:18) Когда я говорил: "колеблется нога моя", – милость Твоя, Господи, поддерживала меня.

19 (93:19) При умножении скорбей моих в сердце моем, утешения Твои услаждают душу мою.

20 (93:20) Станет ли близ Тебя седалище губителей, умышляющих насилие вопреки закону?

21 (93:21) Толпою устремляются они на душу праведника и осуждают кровь неповинную.

22 (93:22) Но Господь – защита моя, и Бог мой – твердыня убежища моего,

23 (93:23) и обратит на них беззаконие их, и злодейством их истребит их, истребит их Господь Бог наш.